Thứ Sáu, 16 tháng 3, 2012

Tha thứ & Giận dữ

QUÊN HÔM QUA - SỐNG CHO NGÀY MAI
 (Tian Dayton)
Tha thứ

Tha thứ là một trong những đức tính quý báu của con người. Khi để sự phẫn nộ bủa vây tâm trí, ta sẽ không còn đủ tỉnh táo để ứng xử một cách đúng mực, và đó cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng dẫn đến sự đổ vỡ nhiều mối quan hệ. Ngược lại, nếu biết tha thứ, bỏ qua lầm lỗi và thiếu sót, ta sẽ giải thoát mình khỏi vòng luẩn quẩn của sự tổn thương để thanh thản tiến về phía trước.

“Khi tha thứ, ta sẽ nhận về sự thanh thản”. Đó là điều mà hầu như ai cũng biết nhưng không phải lúc nào cũng làm được. Trước kia, tôi luôn cho rằng tha thứ là một đặc ân quá hào phóng mà những người từng gây tổn thương cho tôi không đáng được nhận."Tại sao tôi phải tha thứ cho họ? Tại sao tôi phải cho họ quyền thanh thản sau những gì họ gây ra cho tôi?”. Nhưng thời gian đã giúp tôi hiểu rằng, khi sẵn sàng bỏ qua mọi chuyện không hay, tôi sẽ rũ bỏ gánh nặng của sự bi hận đang nặng trĩu tâm trí mình.

Người ta không thể tha thứ cho người khác trong một sớm một chiều; cũng không thể tha thứ chỉ bởi vì đó là một việc nên làm. Tha thứ cũng không có nghĩa là ta phải miễn cưỡng gần gũi những người mà ta cần giữ khoảng cách, hoặc quay về quá khứ để sửa đổi lỗi lầm. Đơn giản, tha thứ là sẵn sàng sống với thực tại mà không đay nghiến hay phán xét những sai lầm đã qua. Trước khi tha thứ, hãy dành thời gian để cảm nhận và thấu hiểu cặn kẽ những khúc mắc trong lòng và để tâm hồn tự tháo bỏ những rào cản đó. Khi thực tâm tha thứ cho người khác, tâm hồn ta sẽ được giải phóng, trí óc ta sẽ không còn vướng bận nỗi đau quá khứ. Tất cả sẽ được bỏ lại sau lưng.

"Hãy làm như thượng đế đã làm, hãy tha thứ cho người khác; vì như thế, bạn đã tự tha thứ cho chính mình." - Oscar Wilde


Giận dữ

Giận dữ là cảm xúc rất tự nhiên khi ta thấy điều gì đó trái ý mình. Nhưng sự tức giận cũng là “con dao hai lưỡi”. Không nên để "nóng giận mất khôn”, cũng không nên cố tình chôn vùi hay che giấu sự giận dữ đang sôi sục trong lòng. Tuy nhiên, nếu giận dữ đúng lúc và đúng chỗ ta sẽ tìm ra cách giải quyết vấn đề và tháo gỡ những cảm xúc tiêu cực của bản thân.

Khi một sự việc nào đó diễn ra ngoài ý muốn, ta có thể lựa chọn: hoặc bước thêm một bước, cố gắng kiểm soát sự việc và khiến chúng diễn biến như cách ta mong muốn, hoặc lùi lại một bước, lặng lẽ quan sát sự việc, suy ngẫm và tìm ra cách phản ứng khiến cho tâm hồn mình thanh thản. Đừng bao giờ đánh mất sự bình yên trong tâm hồn chỉ vì những nóng giận nhất thời.

Trước đây, tôi thường cố che giấu sự giận dữ của mình, cũng vì thế mà trong tôi lúc nào cũng như chất chứa một dòng nham thạch chỉ chực chờ cơ hội là tuôn trào, phá huỷ tất cả. Nhưng giờ đây, tôi hiểu rằng mình cần biết nhìn nhận và làm chủ cảm xúc nguy hiểm ấy, đồng thời lựa chọn thời điểm thích hợp để giải quyết chúng. Có như thế, chúng mới không khiến tôi mắc phải sai lầm, hoặc làm tổn thương người khác.

“Người ta có thể dễ dàng bay bổng với niềm vui - bất cứ ai cũng có thể làm điều đó. Nhưng để giận dữ đúng người, đúng mức độ, đúng thời điểm, đúng vấn đề và đúng cách là một điều không phải ai cũng làm được.” - Aristotle






Cách đây không lâu, tôi còn nói: thì ra, tôi vẫn còn đang cố gắng làm điều đó (tha thứ), từng ngày, từng giờ... Cứ như là tôi chưa từng làm điều đó hoặc nghe có vẻ như tôi giả bộ cao thượng dzậy :)) ...Thật ra, nhờ ơn Chúa, tôi tin rằng, mình đã tha thứ, từ lâu lắm rồi, tự trong tâm. Lâu lắm rồi, tôi cũng chẳng để tâm hờn giận ai. Thứ cảm giác quay quắt, lọng cọng, rời rạc mà tôi cứ lặp đi lặp lại bữa giờ, không phải là do yêu quá sinh hận, mà chỉ là những nỗi buồn hậu ly hôn. Chỉ có những ai đã từng trải qua cái khúc này mới có thể thấu hiểu. Tôi đã làm gì, mất gì, được gì... chỉ có mình tôi biết và bạn T của tôi hiểu... vậy cũng đủ rồi... :))

 dòm tôi đâu đến nỗi giống hạng người hễ gặp điều bất đắc ý thì
đâm ra hận đời đen bạc, hận kẻ bạc tình... hehehe

3 nhận xét:

  1. Như vậy là chị mừng rùi.
    Ghét người khác, người bị thiệt đầu tiên là chính mình. Đâu có ai vui vẻ khi sống trong thù hằn đâu phải không? bực bội lắm.
    Get well and move on...

    Trả lờiXóa
  2. Xin lỗi chớ a... coi con nít thấy mồ.

    Trả lờiXóa
  3. @c.Hằng & a.Đỗ: yéh! thằn-kíu :))

    Trả lờiXóa

cám ơn bạn đã ghé qua blog này.
sự hiện diện của bạn (ở đây) là niềm vinh hạnh cho (MX) tôi ;))

Xem thêm:

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...