Chủ nhật, chủ nhật, hai cô cháu tôi tung tăng đi chợ rồi đi nhà sách cả buổi sáng. Trưa, tôi chở má, hai má con qua chị Phượng làm điệu lần nữa. Tối, tôi chở má, hai má con tóc ngắn cá tính cùng nhau đi lễ, lễ bữa nay, Cha giảng một bài tuyệt hay.
Cả một ngày dài chỉ làm được ba việc mọn, vậy mà thấy cuộc đời này thật đáng sống.
Hơn thế nữa, bữa nay, tôi xúc động vô vàn khi nghe lại bài đọc này. Ơn Chúa, chính những lời này đã an ủi tôi rất nhiều trong suốt những ngày mưa bão tơi bời.
Thưa anh em, anh em đã quên lời khuyên nhủ được nói với anh em như với những người con: “Con ơi, đừng coi nhẹ lời Chúa sửa dạy, chớ nản lòng khi Người khiển trách. Vì Chúa thương ai thì mới sửa dạy kẻ ấy, và có nhận ai làm con thì Người mới cho roi cho vọt". Anh em hãy kiên trì để cho Thiên Chúa sửa dạy. Người đối xử với anh em như với những người con. Thật vậy, có đứa con nào mà người cha không sửa dạy? Ngay lúc bị sửa dạy, thì chẳng ai lấy làm vui thú mà chỉ thấy buồn phiền. Nhưng sau đó, những người chịu rèn luyện như thế sẽ gặt được hoa trái là bình an và công chính. Bởi vậy, hãy làm cho những bàn tay bủn rủn, những đầu gối rã rời, nên mạnh mẽ. Hãy sửa đường cho thẳng mà đi, để người què khỏi trật bước và hơn nữa, còn được chữa lành. (Hr 12,5-7.11-13)
Head picture đẹp quá chị ^^ Tuần mới vui vẻ chị nhé :)
Trả lờiXóathanks Ngọc, chị cũng chúc em tuần mới vui vẻ nha :)
Xóa