Thứ Năm, 22 tháng 5, 2014

Lọng cọng (21)


Bữa tiệc họp mặt cuối năm kia, em có gặp lại người yêu cũ đã hơn mười năm không gặp. Ảnh dẫn theo con gái lớn của ảnh, đã mười tám tuổi, xinh như mộng, khoe với mọi người. Giữa đám bạn đông đúc ồn ào cười nói, em với ảnh ngồi cách nhau mấy thước, chỉ cười xã giao từ xa, và không hỏi thăm nhau một câu nào.

Còn lại một nhúm bạn thân, lâu lâu mới gặp, tám chưa đã, nên tối đó, tụi em đi karaoke. Ai hát cứ hát, ai tám cứ tám. Nhỏ N. xinh đẹp goá chồng lo ôm điện thoại nấu cháo với ai đó bị cả đám la ó phản đối, nó cười toe toét. Rồi suy nghĩ kỹ lắm mới bấm bấm máy đưa em coi tin nhắn tình cảm của mấy anh hâm mộ nó. Em coi, cười hí hí, rồi làm vẻ trịnh trọng chúc mừng chúc mừng nhưng làm gì làm nhớ phải cẩn thận củi lửa nha cưng!! Mấy bạn ngồi gần đó, cả ảnh nữa, cùng cười hí hí há há trong một bữa tối dzui dzẻ vô cùng. Một giờ đêm, ra bãi xe, ảnh hỏi xe em để đâu, ảnh dẫn ra dùm, gạt chống ngang xuống, ảnh nói em về cẩn thận nha. Vậy thôi. Em không hỏi hoàn cảnh ảnh bây giờ thế nào. Ảnh cũng không hỏi em câu nào. Lúc em nổ máy xe, ảnh chỉ nói một câu duy nhất, rằng, khi nào cần anh giúp gì thì nói với anh. Em hơi ngơ ngẩn hỏi lại ý anh là gì? Ảnh chỉ cười, không trả lời. Em cũng nín thin, không gật, không lắc. Cũng không có nhìn vô mắt ảnh. Em rồ máy xe, vẫy tay tạm biệt ảnh và mọi người. Vậy thôi. Từ đó tới nay, em cố tình không lưu lại số điện thoại, không tìm, không hỏi, cũng không nhắc gì với đám bạn về ảnh. Nhưng từ đó tới nay, có một điều, em cần phải thổ lộ, là, em luôn ghi nhận cái lòng của ảnh khi đã nói câu đó với em. Vậy thôi.

Bữa đó, thằng bạn đầu bếp hay hát hát hay của em, xỉn xỉn vô, nó hát đâu mấy bài nghe buồn thỉu buồn thiu, rồi lợi dụng nhỏ N. đi ra khỏi phòng, nó nhào qua ngồi quàng vai em. Nó nói nhỏ xíu xiu vô lỗ tai em, rằng, X. ơi em nghe chuyện của chị em buồn quá chời... Rồi mặc cho mấy bạn kia được dịp nhoi nhoi la ó chọi đồ phản đối, nó vẫn rủ rì rù rì với em một hồi lâu nữa mới chịu buông vai em.

Bữa đó, ngồi kế bên em còn có chị T. Em không thân với chỉ mấy, lâu lâu có dịp gặp lại cả nhóm thì ngồi chung xã giao. Chỉ lớn hơn em nhiều tuổi và có một người chồng lý tưởng nhỏ hơn chỉ cũng rất nhiều tuổi. Lúc tới chỗ hát karaoke, chỉ gọi cho một người bạn tới chơi chung. Anh này rất bảnh bao ga-lăng săn đón chăm sóc cho chỉ rất tận tuỵ, hai ảnh chỉ ngồi sát rạt chụm đầu khúc khích chẳng khác gì một cặp tình nhân đương iu nhau. Em sẽ thấy chuyện đó là bình thường nếu như tụi em đã từng quen biết anh bạn này, hoặc là tụi em hổng quen biết gì với chồng và thằng nhóc bốn tuổi thông minh đẹp trai con chỉ. Anh bạn của chị còn lịch sự gọi phục vụ một đĩa trái cây lớn rồi tự tay bưng đĩa lên mời từng người. Tụi em ái ngại nói anh cứ để đó tụi em tự lấy ăn được rồi nhưng ảnh vẫn tận tình mời mọc. Khi anh ấy đi chỗ khác, em quay qua nói với chị T. bạn chị quá ga-lăng, tụi em em út không hà làm vậy thiệt ngại. Chị cười hết cỡ rồi mạnh miệng phán một câu "kệ đi em, có-cứ-xài". Lúc đó, em hơi thắc mắc hổng biết chỉ dựa vô đâu mà tự tin quá chời. Bây giờ, thiệt lòng, nghĩ lại, vẫn thấy hơi thắc mắc.

Chuyện cũng xưa rồi, bỗng dưng nhớ lại, mới biết, hình như, sau cơn mưa trời vẫn thế...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

cám ơn bạn đã ghé qua blog này.
sự hiện diện của bạn (ở đây) là niềm vinh hạnh cho (MX) tôi ;))

Xem thêm:

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...