Đừng trách móc
Đừng đổ lỗi
Đừng giận hờn
Đừng tiếp tục làm thương tổn mình
Đừng đốt cháy mình
Đừng thiêu rụi mọi thứ
Đừng hủy hoại ai
Đừng để mình trở nên hoang tàn và đổ nát, X ơi...
Đừng vậy nữa mà!"
Có việc cần nên lục lọi cái blog cũ, thấy có cái note cũ đề ngày 10/10/10. Ôi một ngày quá đẹp, và em thì quá buồn. Bỗng dưng muốn khóc. Sao hồi đó em hổng dám manh động thử một lần đốt cháy em, hoặc thiêu rụi mọi thứ coi sao?? Đằng nào thì em thấy em cũng đã hoang tàn và đổ nát từ dạo ấy rồi.
Mà thôi, em bây giờ vẫn còn biết tự trấn an mình, tự nài nỉ mình, tự động viên mình, tự khích lệ mình sống ngày hôm nay tốt hơn ngày hôm qua là ổn lắm rồi.
X. ơi, đừng sợ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
cám ơn bạn đã ghé qua blog này.
sự hiện diện của bạn (ở đây) là niềm vinh hạnh cho (MX) tôi ;))