Thứ Bảy, 11 tháng 10, 2014

Đời đá vàng


Em của nhỏ bạn em tự tử. Đứa em trai út được cả nhà thương yêu, mới hai mươi bốn tuổi đầu, mặt mày sáng sủa, tánh tình dễ thương, tương lai rạng rỡ. Tám giờ tối, chị nó cuống cuồng gọi hỏi em biết cách nào định vị nó đang ở đâu. Rồi đêm đó, may mắn có người nhìn thấy nó gục bên đường, đưa đi cấp cứu kịp thời. Người ta lục điện thoại rồi gọi cho chị nó hay. Hỏi nguyên nhân. Chị nó nói nhiều chuyện rối rắm phức tạp lắm, đợi nó yên ổn rồi sẽ kể em nghe. Em thấy thương nhỏ bạn em vô cùng. Vì em mà con chị, còn hơn một tháng nữa lên xe bông dzìa nhà chồng, chạy xất bất xang bang hoang mang lo lắng mất ngủ quên ăn ốm nhom ốm nhách. Rồi em nghĩ, thế gian này, quanh đi quẩn lại cũng chỉ có mấy thứ khiến người ta tuyệt vọng tới mức muốn từ bỏ mạng sống mình. Và thứ duy nhất người tuyệt vọng tới mức muốn từ bỏ mạng sống mình chùng tay không dám làm chuyện dại dột, chính là, còn nghĩ tới gia đình cha mẹ anh chị em những người yêu thương mình. Họ sẽ đau buồn biết chừng nào... Ơn Chúa, em là một kẻ coi dzậy mà chết nhát, ưa sợ hay lo nên chẳng bao giờ có ý định làm chuyện dại dột kia. Được cái, em lì, nên em đã mấy lần (từng) để mình đi tới tận cùng của nỗi tuyệt vọng, rồi (từng) công nhận sự tuyệt vọng cũng đẹp như một bông hoa. Ai hông tin, cứ thử, sẽ thấy! ;)

Bữa tối, bạn Q. gọi, nói lâu quá chị em mình hổng gặp, em đang ở quán cafe gần nhà chị, ra đây nha. Dzậy là em đâu có từ chối được, thay đồ, đội mưa mà đi. Tới nơi, chưng hửng, ngoài bạn Q. còn có thêm ba bốn người bạn nữa. Mất một hồi, em mới hoà nhập được, cũng nói chuyện trên trời dưới đất thì vợ bạn Q. xuất hiện. Em chưng hửng tập hai. Hổng thể tin vào mắt mình vì em ấy đã lột xác hoàn toàn, là một phụ nữ năng động tự tin, khác xa hình ảnh một con vợ đầu bù tóc rối, một nách hai con nhỏ, một nách là cửa hàng mẹ và bé sầm uất ở trung tâm quận ba, mặt mày lúc nào cũng chù ụ khó chịu mà em đã gặp cách đây gần hai năm. Em ngồi tròn mắt nghe kể quá trình lột xác của em nó mà xuýt xoa thán phục. Những bất đồng khó khăn thường đưa người ta đến sự thay đổi nhận thức. Nhận thức sâu sắc đâu là cùng đích cuộc đời là một động lực khiến người ta cố gắng không biết mệt mỏi. Thêm lòng tin vào tương lai, người ta có thể làm bất cứ điều gì... Đó không phải là những gì vợ bạn Q. nói với em. Em chỉ nghe em nó kể chuyện đời rồi em tự suy ra. Tóm gọn một câu: đời thay đổi khi chúng ta thay đổi. Em tin. Ai hông tin, cứ thử, sẽ thấy! ;)

Nhỏ N. đồng nghiệp ở công ty cũ có chuyện cần nhờ em tư vấn. Lần đầu tiên khởi nghiệp làm ăn sau mấy năm trời ở không nuôi con nhỏ, nó lo lắng thắc mắc tra hỏi đủ thứ chuyện lớn chuyện nhỏ. Mà nó nói cái khúc mắc nào ra em cũng giải tỏa sạch nhách. Gặp lúc em có hứng, em toàn dùng điệu bộ diễn tả và quá chời từ ngữ tượng thanh tượng hình. Ta nói, nó khoái chí, nó cười ha hả từ đầu chí cuối, rồi nó công nhận nó tìm em là đúng thầy rồi, mất ăn mất ngủ hổm rày, bữa nay nhờ em nói mấy câu khích lệ mới có thể ăn ngon ngủ yên. Em cũng khoái chí, được dịp nổ banh nhà lồng chợ, nói, sau này có gì thắc mắc cứ tới gặp bác sĩ X. này, giải quyết tất cả những ca khó. Cái này tuỳ duyên mới thấy. Ai tin cũng được, hông tin cũng được ;)

Ba cái chuyện em kể trên đây hổng có liên quan gì với nhau, cũng chẳng có ăn nhập gì tới tựa đề của entry này. Tại bữa kia em tình cờ nghe bạn PĐT hát "Đời đá vàng" trực tiếp trên tv. Dù rất là ngưỡng mộ bạn ấy từ cách sống, tình yêu Chúa và cả giọng hát của bạn ấy, nhưng vừa nghe xong bạn hát bài này, em lật đật với tay lấy cái phone, mở wifi, gắn earphone, vô Zing Mp3 tìm bài anh Tuấn Ngọc ảnh hát liền. Có cảm giác liền. Ta lần mò leo mãi, không qua được vách sầu...

Em, thiệt là mâu thuẫn ;)


2 nhận xét:

  1. Thỉnh thoảng mình cũng lôi bài Đời đá vàng lên nghe. Nghe rồi nghĩ lan man về cuộc đời, về xung quanh...

    Trả lờiXóa

cám ơn bạn đã ghé qua blog này.
sự hiện diện của bạn (ở đây) là niềm vinh hạnh cho (MX) tôi ;))

Xem thêm:

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...