tự nhiên bữa nay nhìn bạn Lộc nhớ bạn Tin da diết, nên lục lại note cũ
Lúc Tin còn nhỏ, được mẹ dắt đi chơi xa. Tin về kể với nội, con với mẹ với chú kia ở trong căn phòng đẹp lắm, tự nhiên chú kia bắt con nằm quay mặt vô tường rồi làm gì mẹ đó, con nghe... Nội muốn chết ngất, không cho Tin kể nữa.
Mẹ và ba Tin ly hôn. Tin ở với ông bà nội, em gái Tin ở với ông bà ngoại.
Mẹ lấy chú kia, có thêm đứa con nhỏ nữa. Mẹ Tin gặp Tin không dòm. Chú kia cũng không dòm Tin. Ba Tin làm lái xe đi suốt, cũng ít khi dòm ngó tới Tin. Tin ngơ ngác. Tin bơ vơ. Tin thiếu tình thương trầm trọng.
Giờ, ba Tin lấy vợ. Tin không nói chuyện với ai ba ngày liền. Tối mới sáu giờ chui vô mùng ngủ. Cô Tin thương Tin lắm. Cô sợ Tin bị trầm cảm, lúc nào cũng để mắt đến Tin. Ngày rước dâu, Tin cũng mặc đồ mới, mặt lạnh ngắt. Tin nhìn cô dâu chú rể chăm chăm không chớp mắt. Cô dâu lại gần Tin nở nụ cười lấy lòng rồi hỏi: "Nhớ cô không?", Tin lạnh lùng trả lời: "Không, con nhớ hôm bữa ba con đi với cô khác mà".
Tiệc cưới đông đúc ồn ào, Tin đứng tựa cửa nhìn ba Tin sánh vai cô dâu lên sân khấu. Cô Tin đi ra kêu Tin vô ngồi bàn. Tin không nói không rằng cứ đứng chôn chân ở đó nhìn về hướng sân khấu. Ánh mắt của Tin buồn không thể tả.
Tôi chỉ nghĩ được một điều: phải chi Tin cứ khóc thiệt lớn!
(Xúc cảm mạnh khi nhìn thấy ánh mắt buồn tê tái của cháu một người bạn - Đà Lạt 12.9.2010 )
Chuyện nghe đau xót quá, người lớn làm gì cũng okay nhưng tội nhất là trẻ con. Q
Trả lờiXóabạn nói đúng đó Q. mình bị ám ảnh ánh mắt của thằng Tin suốt...
Xóa