MX fêu-ling vạn lý độc hành at Bãi Dâu Vũng Tàu ;)
Thứ Ba, 30 tháng 9, 2014
Thứ Hai, 29 tháng 9, 2014
Người đàn bà dễ bị tổn thương
Có lần đọc một bài phỏng vấn Bá Chi về chuyện hôn nhân, em đã trích lại một đoạn, rồi nói em thích Bá Chi, cả trước và sau khi cô ấy ly hôn. Giờ người ta lại sôi sục vì chuyện tình tay tư Đình Phong, Bá Chi, Vương Phi, Á Bằng. Hầu như ai nấy cũng trách Vương Phi, Đình Phong là ích kỷ đáng ghét. Hầu như ai nấy, kể cả em nữa, đều mủi lòng thương cảm cho Bá Chi, Á Bằng, những người bị bỏ lại, và những đứa con của họ. Vì còn thương, nên, nếu không đau đớn suy sụp, Bá Chi cô ấy còn có thể làm gì được. Vì còn thương, nên dù gì cũng là một nam tử hán, Á Bằng chỉ có thể nói lời chúc phúc.
Em đã nghĩ như thế... Cho tới khi đọc được bài viết về Vương Phi. Và nghe đi nghe lại bài hit của cổ: Người đàn bà dễ bị tổn thương. Em thấy lòng mình chùng xuống, giờ em thương cả Bá Chi lẫn Vương Phi. Anh hiểu không?
Yêu thì khó kiểm soát được
Em thật sự là một người con gái dễ bị tổn thương
Xin đừng chợt đến rồi bất ngờ ra đi
Xin hãy trân trọng tấm lòng của em
Nếu như hiểu được em
Xin hãy tiếp tục yêu quý người con gái dễ bị tổn thương này
Em thật sự là một người con gái dễ bị tổn thương
Xin đừng chợt đến rồi bất ngờ ra đi
Xin hãy trân trọng tấm lòng của em
Nếu như hiểu được em
Xin hãy tiếp tục yêu quý người con gái dễ bị tổn thương này
...
Bài đăng trên Vnexpress:
Vương Phi (Faye Wong) sinh năm 1969, là diva có sức ảnh hưởng lớn nhất trong làng nhạc Hoa ngữ, sau thời kỳ của Đặng Lệ Quân. Cô là ca sĩ người Hoa đầu tiên lên bìa tạp chí Time và được kênh truyền hình CNN phỏng vấn riêng về cuộc đời, sự nghiệp. Thời kỳ đỉnh cao của danh ca từng được truyền thông gọi là Thời đại của Vương Phi. Một số bài hát kinh điển của nữ ca sĩ là Đậu đỏ (video), Mong người dài lâu (video), Truyền kỳ (video),Nhân gian (video), Người đàn bà dễ bị tổn thương (video), Tâm kinh (video)...
Vương Phi hầu như không nhảy múa khi biểu diễn và rất hiếm khi giao lưu với khán giả trên sân khấu. Cô chinh phục người nghe bằng giọng hát.
Bên cạnh sự nghiệp lẫy lừng, Vương Phi còn có đời sống riêng tư nhận được sự quan tâm đặc biệt. Chồng đầu tiên của cô là nhạc sĩ Đậu Duy. Năm 1996, khi đang ở trên đỉnh cao sự nghiệp, Vương Phi dần lắng xuống. Cô rời Hong Kong để đến Bắc Kinh sinh sống cùng Đậu Duy. Năm 1997, Vương Phi sinh con gái Đậu Tĩnh Đồng.
Sau khi sinh con, Vương Phi trở lại làm việc, hai vợ chồng người ở Bắc Kinh, người ở Hong Kong. Vì thế, hôn nhân của họ đối diện với thử thách về sự chung thủy. Một hôm, vì muốn mang đến sự bất ngờ cho chồng, Vương Phi trở về nhà mà không báo trước. Nhưng những gì cô trải qua sau đó không phải là sự ngạc nhiên thích thú mà là nỗi ê chề hụt hẫng. Cô nhìn thấy Đậu Duy và nữ nhiếp ảnh gia Cao Nguyên tình tứ trong nhà mình. Vương Phi không tha thứ cho Đậu Duy, hai người chính thức ly hôn tháng 12/1999. Con gái ở với mẹ.
Khi ly hôn Đậu Duy, Vương Phi không một lần nhắc đến bê bối của chồng. Cô im lặng ra đi, bước vào cuộc sống mới. Trong những lần phỏng vấn sau đó, Vương Phi nói rằng cô vẫn ngưỡng mộ tài năng của Đậu Duy và mong hai người có cơ hội hợp tác.
Trong khi đó, Đậu Duy dường như thay đổi lớn sau biến cố. Bạn của nhạc sĩ nói rằng, anh trở nên hướng nội và cô độc. Anh không đến những chỗ đông người, cũng không muốn hẹn gặp người khác ở nơi ồn ào. Năm 2002, Đậu Duy và Cao Nguyên cưới nhau. Song quan hệ hôn nhân chỉ kéo dài một năm.
Năm 2003, Vương Phi lộ mối quan hệ yêu đương với Lý Á Bằng (kém cô hai tuổi). Họ kết hôn năm 2005. Năm 2006, Vương Phi sinh con gái Lý Yên. Tháng 9/2013, vợ chồng bất ngờ tuyên bố ly hôn.
Lý Á Bằng - Vương Phi phủ nhận hôn nhân của họ có sự xuất hiện của kẻ thứ ba. Vương Phi cho biết: "Tôi là người đề nghị ly hôn. Không có kẻ thứ ba xen vào cũng không có chuyện mẹ chồng nàng dâu mâu thuẫn. Chúng tôi chia tay trong hòa bình, không có tranh chấp tài sản. Chỉ là đổi sang một cách sống, cách cư xử mới. Đối với con cái, chúng tôi vẫn là người một nhà. Cảm ơn Lý Á Bằng đã dùng tình yêu, lý trí bao dung cho tất cả. Biết ơn anh". Đây cũng là phản hồi duy nhất của Vương Phi cho lần đổ vỡ hôn nhân thứ hai.
Còn Lý Á Bằng giải thích: "Tôi cần một gia đình còn em sinh ra để trở thành huyền thoại. Tôi nhớ quãng thời gian tươi đẹp chúng ta từng trải qua. Yêu em như ngày đầu nhưng lòng mâu thuẫn. Từ bỏ là điều duy nhất tôi có thể làm cho em. Mong em vui vẻ. Để mọi người khỏi băn khoăn, suy đoán, tôi xin thông báo với người quan tâm những điều sau. Thứ nhất, con gái của chúng tôi - Lý Yên - sẽ sống cùng cha. Thứ hai, từ lúc yêu nhau đến nay, hai chúng tôi độc lập về tiền bạc. Vì vậy không có vấn đề về tranh chấp tài sản".
Sau khi ly hôn, Vương Phi - Á Bằng một vài lần bị bắt gặp đưa con đi ăn, gặp gỡ họ hàng. Lý Á Bằng vẫn thể hiện sự quan tâm, thương yêu với vợ cũ. Tài tử viết trên trang cá nhân rằng, anh mãi yêu Vương Phi.
Sang năm 2014, bức thư Lý Á Bằng gửi Vương Phi trước khi họ ly hôn, phần nào hé lộ lý do dẫn đến sự tan vỡ: "Anh đã cảm nhận được sự thay đổi của em từ năm ngoái, từ khi người đó ly hôn. Anh tin vào trực giác của mình, dù sao chúng ta cũng đã bên nhau 10 năm".
"Người đó" mà Lý Á Bằng nhắc tới được hiểu là Tạ Đình Phong. Anh và Trương Bá Chi ly dị năm 2011. Mới đây, Đình Phong - Vương Phi lộ chuyện tái hợp. Cặp tình nhân một thuở trở lại bên nhau sau 12 năm gián đoạn. Sohu quay được video Vương Phi - Tạ Đình Phong trong căn hộ của diva. Cặp tình nhân hôn nhau say đắm, có lúc Vương Phi chủ động hôn môi Đình Phong, sau đó cười khúc khích chạy đi chỗ khác.
Sau khi lộ chuyện tái hợp Đình Phong, Vương Phi hứng chịu búa rìu dư luận. Không ít khán giả cho rằng cô ích kỷ nên nhẫn tâm bỏ người chồng tốt như Á Bằng. Lại có nguồn tin nói, Vương Phi bỏ bê con gái vì mải mê yêu đương. Vô vàn những lời bình luận như "Già rồi còn tìm bố dượng cho hai đứa con", "Vương Phi ích kỷ"... xuất hiện trên mạng.
Trong khi đó, nhiều nhà tâm lý học và các trang báo lại dành ra bài viết thể hiện sự tôn trọng quyết định của Vương Phi đồng thời cho rằng, phụ nữ Á đông mấy ai làm được như nữ ca sĩ.
Tờ Hoa Thương Báo nhận định, Vương Phi quay lại với Đình Phong, một lần nữa cho thấy cá tính dám yêu dám hận và dám chịu trách nhiệm của cô. Một chuyên gia tâm lý nói: "Có những người có thể sống theo ý mình, làm tất cả những việc họ thích mà không bận tâm đến các yếu tố bên ngoài. Bởi họ đã chuẩn bị sẵn 'vốn' để được sống như vậy. Có quyết định nào mà cô ấy không làm được? Cô ấy có tiền có danh tiếng, không cần phải dựa vào ai để sinh tồn, lại độc lập về tinh thần. Cô ấy không quá bận tâm đến thế tục, từ trước đến nay không để ý tới tin đồn. Vương Phi như một viên đạn, xuyên qua mọi trở ngại trên con đường cô ấy chọn".
Một chuyên gia trong lĩnh vực truyền thông cũng đồng quan điểm trên: "Nếu muốn sống tự do như Vương Phi, trước tiên bạn phải có đủ hai yếu tố, một là có tiền để không phải lo cơm áo, hai là có đủ năng lực để ứng phó với những phiền toái".
Không ít người đoán rằng, Tạ Đình Phong - Vương Phi tái hợp song cũng không thể đến với hôn nhân. Theo Hoa Thương Báo, đoán như vậy nghĩa là không hiểu Vương Phi, bởi có thể kết hôn hay không không quan trọng với cô, Vương Phi chỉ quan tâm tới cảm giác hiện tại.
Nhà văn nổi tiếng Trung Quốc Hàn Tùng Lạc thì nói: "Vương Phi và Tạ Đình Phong đều hội tụ đủ điều kiện để có thể tự quyết định cuộc đời theo ý mình. Họ có đủ năng lực để giành lấy hạnh phúc, có dũng khí để chấp nhận thất bại và đối diện sai lầm. Đó là may mắn của họ. Như vậy chưa đủ để hâm mộ hay sao? Tại sao lại đi phê phán?".
Tờ Hoàn Cầu Thời Báo cũng có bài bình luận về sự kiện Tạ Đình Phong - Vương Phi tái hợp, cho rằng, "dù thích hay không thích lựa chọn của Vương Phi, người ngoài đều không có quyền trói buộc Vương Phi bằng các quan niệm luân lý đạo đức".
"Gần 12 năm qua đi, Tạ Đình Phong không còn là ngôi sao thần tượng có chút bốc đồng, Vương Phi cũng không còn trẻ. Nhưng trong hình ảnh ghi lại được, Vương Phi chủ động hôn môi Đình Phong rồi cười khúc khích chạy đi. Hai người đã đi qua giông bão trong cuộc đời, khi trùng phùng vẫn vui tươi, không hề có dấu vết ảm đạm của thời gian. Điều đó thật cảm động. Nếu họ thật sự tái hợp, hãy chúc phúc cho họ".
Thứ Năm, 25 tháng 9, 2014
Giá trị của bản thân
(thương tặng bạn X. nhân ngày thứ Năm)
Khi bạn là viên kim cương, bạn muốn nằm trên ngón tay của người giàu sang, chứ không phải trong ngăn kéo của người túng quẫn.
Khi bạn là cái cuốc, bạn muốn thuộc về người nông dân, chứ không phải dựng ở sân sau của nhà trọc phú.
Khi bạn là đĩa cơm, bạn muốn nằm trước mặt kẻ đói khát, chứ không phải một người phè phỡn no nê.
Khi bạn là tấm vải ngoài chợ, bạn muốn lọt vào mắt một người thợ may, chứ không phải một lao công đang tìm giẻ lau nhà.
Cũng thế, dù bạn có là ai, khi bạn hiểu rõ được giá trị của bản thân mình bạn cũng muốn ở nơi phát huy được giá trị của bản thân mình chứ không phải nơi bạn chỉ ở đó để tượng trưng và trưng bày mà không được sử dụng giá trị bản thân bạn đang có
Vì mỗi người đều là một kiệt tác của cuộc sống.
Nếu bạn luôn cố giống một ai đó, vậy thì bạn đang đánh mất những gì đặc biệt của mình.
Trong tình yêu, hãy ở bên người cần bạn, muốn bạn, hiểu giá trị của bạn, trân trọng bạn, tự hào khi bên bạn, biết ơn khi có bạn và người ấy sẽ khiến bạn trở nên giá trị hơn, hạnh phúc hơn.
Trong công việc, hãy tìm cho mình một công việc phù hợp với khả năng và niềm đam mê của bạn, như vậy bạn sẽ phát huy nó, bạn sẽ tỏa sáng, đi lên bằng chính giá trị của bản thân và bạn sẽ có cuộc sống hạnh phúc hơn rất nhiều.
Khi ấy, một viên kim cương hay một cái cuốc, cũng đều là bảo bối.
Trong tình yêu, hãy ở bên người cần bạn, muốn bạn, hiểu giá trị của bạn, trân trọng bạn, tự hào khi bên bạn, biết ơn khi có bạn và người ấy sẽ khiến bạn trở nên giá trị hơn, hạnh phúc hơn.
Trong công việc, hãy tìm cho mình một công việc phù hợp với khả năng và niềm đam mê của bạn, như vậy bạn sẽ phát huy nó, bạn sẽ tỏa sáng, đi lên bằng chính giá trị của bản thân và bạn sẽ có cuộc sống hạnh phúc hơn rất nhiều.
Khi ấy, một viên kim cương hay một cái cuốc, cũng đều là bảo bối.
(st)
Thứ Bảy, 20 tháng 9, 2014
Lọng cọng (26)
Mắc cười, đời dzậy mà dzui, nên kể nghe rồi bỏ ;)
Chị ấy mới úp hình quảng cáo cái quạt sạc. Ba phút sau có bạn khách nhảy vô còm-măng: quạt mát hông chị? Tự dưng chị ấy cứng họng. Trả lời cho bạn ấy dzui cũng được, rằng nó mát thiệt mát, xài được lắm ngon lắm sướng lắm. Mà trong bụng thì fêu-ling kỳ kỳ chỉ muốn rì-b-lai: hông nó hổng mát tí nào. Khổ tâm. Xạo sự giả lả thì hông quen. Mà làm phách quá thì sợ chúng ghét. Thôi lẳng lặng làm thinh.
Chị ấy mới úp hình trái banh da in cờ các nước màu sắc sặc sỡ đẹp mắt vô cùng. Tám phút sau có bạn khách nhảy vô hỏi trỏng: banh này để thảy hay để đá dzậy?? con nít chơi được hông?? Mèn ơi! Hông lẽ tới trái banh cho con nít chơi chị ấy cũng phải giải thích tỉ mỉ công phu chi tiết rõ ràng công dụng của nó sao ta!? Đồ chơi con nít mờ!! Muốn ôm muốn thảy muốn đá muốn đội muốn chọi muốn tưng gì cũng được đó mờ. Chị ấy thiệt là khổ tâm quá đi. Thôi lẳng lặng làm thinh.
Kể ra thì mỗi ngày chị ấy phải đối phó với hàng vạn câu hỏi rất dễ thương và ngơ ngẩn: xe đạp này chạy được hông? ghế này ngồi được hông? sữa này uống được hông? áo này bận được hông? nón này đội được hông? đàn này chơi được hông? Riết cũng hết thấy mắc cười. Mà thấy nhàm. Lăm le đổi nghề đổi chổ ở đổi đời ;)
Thứ Tư, 17 tháng 9, 2014
Khi vẫn còn cơ hội
...
Có những lời nói đã chôn giấu từ lâu trong lòng, không có cơ hội để nói ra, khi có cơ hội nói, lại không tài nào thốt nên lời.
Có những tình yêu không có cơ hội để yêu, khi có cơ hội rồi, đã không còn yêu nữa.
Có một số người không có cơ hội gặp, khi có cơ hội gặp, lại do dự, gặp nhau chẳng thà chưa gặp.
Có một số việc có rất nhiều cơ hội để làm, lại cứ hoãn lại ngày này qua ngày khác, lúc muốn làm lại phát hiện ra không còn cơ hội.
Có những lời nói có rất nhiều cơ hội để nói ra, nhưng nghĩ cứ để sau rồi nói ra, đến lúc muốn nói ra, cũng chẳng còn cơ hội nữa.
Có những tình yêu đã cho bạn rất nhiều cơ hội, lại không thèm để ý đến, đến lúc nhận ra thì đã chẳng còn cơ hội để yêu.
Có một số người có rất nhiều cơ hội để gặp nhau, nhưng luôn tìm cớ từ chối, lúc muốn gặp nhau thì chẳng còn cơ hội nữa.
...
Có những tình yêu không có cơ hội để yêu, khi có cơ hội rồi, đã không còn yêu nữa.
Có một số người không có cơ hội gặp, khi có cơ hội gặp, lại do dự, gặp nhau chẳng thà chưa gặp.
Có một số việc có rất nhiều cơ hội để làm, lại cứ hoãn lại ngày này qua ngày khác, lúc muốn làm lại phát hiện ra không còn cơ hội.
Có những lời nói có rất nhiều cơ hội để nói ra, nhưng nghĩ cứ để sau rồi nói ra, đến lúc muốn nói ra, cũng chẳng còn cơ hội nữa.
Có những tình yêu đã cho bạn rất nhiều cơ hội, lại không thèm để ý đến, đến lúc nhận ra thì đã chẳng còn cơ hội để yêu.
Có một số người có rất nhiều cơ hội để gặp nhau, nhưng luôn tìm cớ từ chối, lúc muốn gặp nhau thì chẳng còn cơ hội nữa.
...
(Trương Ái Linh)
Thứ Bảy, 13 tháng 9, 2014
Thứ Ba, 9 tháng 9, 2014
Người ta khóc, không phải vì yếu đuối...
Có lần, cũng đã lâu, em từng tuyên bố dzầy:
"... Giữa cái thế giới blog rộng lớn muôn màu, blog của tôi đơn thuần chỉ là nhật ký cá nhân. Trước là có một chỗ trên mạng để chui ra chui vô, sau là giải tỏa chút xì-trét tình cảm. Vui là chính, kể lể là mười. Tôi không dám lạm bàn chuyện quốc sự to tát cũng không chỉ được cho ai cái bí quyết nào hay ho về ăn uống học hành coi phim đọc sách hay đi chơi. Từ khi lỡ sa chân vô con đường nghiện ngập viết blog này, phải thú thiệt có đôi lúc mình cũng hám danh. Khoái có nhiều người biết tới, nhưng để làm gì thì cũng không biết để làm gì? :)). Đến lúc nhận ra blog của mình mà mình không muốn bày tỏ cái tôi của mình thì tự nhiên thấy lãng xẹt. Không dám nói điều mình muốn nói, đó chẳng phải là tôi nữa :p. Dzậy nên, vào một buổi tối mưa gió như bữa nay, tôi nghĩ lại: tôi nên là chính tôi. Lâu lâu post
Rồi em đã làm y dzậy...
Rồi một năm đôi ba lần, em âm thầm đóng blog. Tương đương một năm đôi ba lần, em chìm lỉm trong tâm trạng tồi tệ kinh-khủng-khiếp. Bỗng dưng thấy tim đau nhức nhối. Bỗng dưng vô cớ chán ghét đủ thứ trên đời. Bỗng dưng chỉ muốn đóng cửa làm thinh. Dù dzậy, ngày của em vẫn trôi đều với chín tiếng đồng hồ công việc ngập mặt sau đó là tiết mục ăn uống rong chơi cười giỡn. Dòm bề ngoài, đố ai biết em buồn!? Gặp ban ngày, đố ai thấy em rầu!?
Cho nên, lần thứ một trăm lẻ một...
- em khẳng định lại, đó là chuyện bình thường, là cảm xúc tự nhiên, là chuyện em phải thích nghi. Đối với em, nó chẳng phải chuyện gì lớn lao, bởi em tin cái-gì-rồi-cũng-qua. Nó lại càng chẳng có liên quan gì tới cái bóng quá khứ hay nỗi sợ tương lai!
- em xác nhận lại, đó là cuộc sống lúc vui lúc buồn, là hiện tại lúc vầy lúc khác không-thể-phủ-nhận của riêng em. Em có lúc thấy em bất lực, nhưng chưa bao giờ em thấy em bất hạnh hay cuộc đời này bất công!
- em đề nghị lại, lâu lâu cứ để em chìm lỉm trong vũng lầy của đời em đôi ba ngày. Khi gần ngộp thở em sẽ tự ngóc đầu lên. Làm ơn! Đừng thương hại. Đừng phán xét. Đừng ngao ngán thở dài. Đừng hỏi em có chuyện gì. Đừng thắc mắc vì sao. Đừng nói em phải làm gì với quá khứ hiện tại hay tương lai. Chỉ cần im lặng ở bên em. Vì em luôn tin vào giác quan của mình, nên em chắc chắn sẽ có cách để tự cảm nhận sự quan tâm của ai đó, nếu có.
Cũng như, có câu nói rất hay em đọc được từ một bạn trẻ khi bạn ấy phải đau lòng chia xa cách biệt âm dương với người yêu của em ấy:
"Đừng lo cho em, vì em yếu đuối khi muốn nhưng sẽ mạnh mẽ khi cần."
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)