Thứ Bảy, 20 tháng 9, 2014

Lọng cọng (26)

Mắc cười, đời dzậy mà dzui, nên kể nghe rồi bỏ ;)

Chị ấy mới úp hình quảng cáo cái quạt sạc. Ba phút sau có bạn khách nhảy vô còm-măng: quạt mát hông chị? Tự dưng chị ấy cứng họng. Trả lời cho bạn ấy dzui cũng được, rằng nó mát thiệt mát, xài được lắm ngon lắm sướng lắm. Mà trong bụng thì fêu-ling kỳ kỳ chỉ muốn rì-b-lai: hông nó hổng mát tí nào. Khổ tâm. Xạo sự giả lả thì hông quen. Mà làm phách quá thì sợ chúng ghét. Thôi lẳng lặng làm thinh.

Chị ấy mới úp hình trái banh da in cờ các nước màu sắc sặc sỡ đẹp mắt vô cùng. Tám phút sau có bạn khách nhảy vô hỏi trỏng: banh này để thảy hay để đá dzậy?? con nít chơi được hông?? Mèn ơi! Hông lẽ tới trái banh cho con nít chơi chị ấy cũng phải giải thích tỉ mỉ công phu chi tiết rõ ràng công dụng của nó sao ta!? Đồ chơi con nít mờ!! Muốn ôm muốn thảy muốn đá muốn đội muốn chọi muốn tưng gì cũng được đó mờ. Chị ấy thiệt là khổ tâm quá đi. Thôi lẳng lặng làm thinh.

Kể ra thì mỗi ngày chị ấy phải đối phó với hàng vạn câu hỏi rất dễ thương và ngơ ngẩn: xe đạp này chạy được hông? ghế này ngồi được hông? sữa này uống được hông? áo này bận được hông? nón này đội được hông? đàn này chơi được hông? Riết cũng hết thấy mắc cười. Mà thấy nhàm. Lăm le đổi nghề đổi chổ ở đổi đời ;)


4 nhận xét:

  1. nghe , cười , ...rùi mới bỏ, rùi cười tiếp ..hihihi

    Trả lờiXóa
  2. Đọc "sầy ta tút" rồi đọc lại ở đây mà vẫn thấy..... hài quạ đê :3

    Trả lờiXóa
  3. tặng 3 cái còm này 3 trái tim nhen, vì làm chủ nhà đỡ xì-trét rất nhìu <3 <3 <3 hehehe

    Trả lờiXóa

cám ơn bạn đã ghé qua blog này.
sự hiện diện của bạn (ở đây) là niềm vinh hạnh cho (MX) tôi ;))

Xem thêm:

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...