♫ Tháng sáu trời mưa, trời mưa không dứt,
trời không mưa, em cũng lạy trời mưa...♫
Tháng sáu trời mưa, thêm cơn bão Rumbia nên trời nổi gió lồng lộng. Mình, nổi hứng, muốn tổng kết cái tháng sáu của mình. Kể ra cũng lâu lắm rồi, sau giờ làm việc, về nhà, mình hầu như không còn hứng thú rờ tới cái laptop của mình nữa.
Tháng sáu này, nếu gặp ngoài đường, bạn sẽ không bao giờ nhận ra MX mình đâu. Đầu bù tóc rối, quần lửng dép lê, khẩu trang áo khoác luộm thuộm. Thêm một đống hàng hóa chất đằng trước cột đằng sau. Thân gái dặm trường mê mải. Buổi sáng đã loay hoay một mình ở cửa hàng làm một tá chuyện, còn có buổi chiều, tranh thủ chạy một vòng giao hàng cho một khối chị em đặt qua điện thoại. Ta nói, quần quật như con lật đật dzậy, nhưng mà dzui :)
Tháng sáu này, mình đối mặt với một vụ rắc rối trên một diễn đàn mua bán khá nổi tiếng. Lúc đầu mình chỉ coi là chuyện nhỏ, thêm thằng em xía vô, thành ra chuyện lớn. Nói qua nói lại rồi kéo thêm nhiều người ngoài cuộc vô bình phẩm đủ thứ. Đúng là dư luận trái chiều. Nếu mà bàn cãi ai đúng ai sai thì dài dòng vô tận. Mình bây giờ, sống đủ lâu rồi, chỉ muốn chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không thôi. Nên nhịn. Chỉ cần một cú điện thoại nói chuyện đàng hoàng đúng lý lẽ, mọi việc được dàn xếp êm ru. Thằng em mình tuổi trẻ háo thắng, nó cự mình tại sao phải xin lỗi người ta, làm dzậy là mình tự nhận mình sai cho người ta thắng à. Mình trả lời nó rằng bản thân mình không hề thấy dzậy. Thắng thua rồi để làm gì. Chị mày chỉ muốn lùi một bước cho trời cao đất rộng thôi, có mất mát gì đâu, coi như mình có thêm một bài học kinh nghiệm cho mình thôi cưng :).
Tháng sáu này, mình đi dự hai cái đám cưới họp mặt đông dzui. Một em đồng nghiệp cũ cưới vợ và một chị đồng nghiệp, cũng cũ, cưới vợ cho con trai. Gặp lại vô vàn bạn cũ. Dzui thiệt là dzui. Đi mừng chị bạn làm sui thì còn giữ thể diện cho chị sui chứ đi đám của thằng em làm bartender cũ thì thôi quậy hết biết. Đi đám buổi trưa mà 10g30 sáng mình đã đi, đến hơn 5g chiều mới về tới nhà. Qua nhà sếp D. ngồi chơi một hồi rồi kéo nhau đi đám cưới, xong lại kéo qua quán cafe nhà sếp P. chơi cả buổi. Bữa đó, mình mặc cái đầm suông màu xanh lá mua ở shop của chị Th. từ hồi năm kia năm kìa lận. Đầm cổ tròn sát nách đơn giản, cái kiểu không bao giờ lỗi mốt đó. Mấy bạn khen mình dạo này trẻ đẹp sáng láng quá trời :). Bạn K. vừa về tới nhà gửi qua viber liền mấy tấm hình. Ai cũng tươi như bông đẹp như tiên dzậy nhưng mà quậy thấy ghê. Dòm hình cả đám loi choi quá hổng thể post lên được :).
Tháng sáu này có một buổi sáng cúp điện, mình đóng cửa hàng đi gặp anh V., cái anh trai trong entry Cuộc gọi nhỡ. Hai anh em uống cafe ăn sáng, tám tới ăn trưa luôn, mém có thêm bữa ăn chiều nữa nếu như không có khách hàng gọi mình liên tục. Cười bể bụng. Phải nói là lâu lắm rồi, hai anh em mình mới ngồi với nhau nhiều chuyện dữ dzậy. Thoải mái nói, thoải mái cười. Cuối buổi, anh V. vừa cười hả hả vừa công nhận "anh khoái cái điệu bộ kể chuyện và cách dùng từ của em lắm nha X." <hehe>. Nhưng bữa đó, hai anh em mình không chỉ tám chuyện chơi. Biết mình đương xuôi chèo mát mái với cái kế hoạch B của mình nên anh V., dân làm du lịch chuyên nghiệp có gần hai chục năm trong nghề, còn ngỏ ý mời mình liên kết với ảnh thực hiện cái kế hoạch C bên du lịch :)
Tháng sáu này, hai má con mình lại say sưa coi phim Gia đình bồ công anh đang chiếu trên tivi lúc 10g30 tối. Phim có lời thoại hay, diễn viên nhập vai khá hay, nói về những câu chuyện đời thường rất hay. Tóm lại đó là một bộ phim HQ hay. Đáng để một tuần hết năm bữa, hai má con mình thức khuya lơ khuya lắc coi tới hơn 12g đêm mới đi ngủ :)
Tháng sáu này, mình dường như đã tìm lại được một số thứ mà mình đã lỡ tay đánh mất từ lâu. Nhưng mà... nhất thời mình chưa muốn thổ lộ đâu...
Tháng sáu này, có nhiều việc, chỉ cần mình để ở trong lòng mình là được :)
"chỉ muốn lùi một bước cho trời cao đất rộng thôi, có mất mát gì đâu, coi như mình có thêm một bài học kinh nghiệm cho mình thôi". Hoan hô Xuân!
Trả lờiXóaMình để ý thấy, khi bước vào một cuộc tranh luận, thường người ta luôn mang theo tư tưởng thắng (hoặc thắng cho bằng được), chứ ít khi chấp nhận việc thua cuộc. Trong khi có một cách dễ dàng là cả 2 cùng ngồi xuống giải quyết thì dường như thường hay bị bỏ qua.
Trả lờiXóamình thì nghĩ, đôi khi, người biết thua cuộc lại là người chiến thắng chung cuộc đó bạn H :)
Xóa