Bữa rồi, mình chạy xe trên đường HBT, tới gần tòa nhà Kumho thì gặp lúc trời đổ mưa. Thật ra thì mưa không lớn, cũng không nhỏ, đủ cho mình dù mặc áo mưa mà vẫn ướt nhẹp nhem hai ống quần với đôi dép. Chạy chầm chậm thì ngó thấy em trai kia đang đứng bên đường, bán hoa sen chở đầy trên một chiếc xe đạp. Em ấy mặc áo mưa, cầm một bình nước lớn, thản nhiên tưới sen. Bỗng dưng nghĩ ngợi lan man suốt đường về. Có lẽ em ấy cố ý làm vậy. Chẳng mấy ai tưới cây/hoa giữa trời mưa gió...
Thấy khó hiểu.
Kể bạn A. nghe, còn kết lại bằng câu nói bâng quơ kiểu như "tự nhiên em ngẫm nghĩ, chẳng phải mình vẫn đang làm cái việc tương tự như việc tưới cây giữa lúc trời mưa hay sao ta?".
Bạn A. của mình, có lẽ do bị dòng đời xô đẩy hoài và bị bạn hiền như mình gài vô thế kẹt miết rồi nên có kinh nghiệm bẻ lái bằng một câu trớt quớt "zậy là em đi trong mưa... vừa đi vừa tè!?" kèm theo mấy cái mặt cười toe toét và nỗi khổ tâm chất chứa, đến nỗi phải thốt thành lời than oán "làm sao anh hiểu nổi ý em trong chiện mưa gió này!?".
Lúc đó nghĩ, phải rồi, khó hiểu thiệt, em còn không hiểu nổi cảm giác của mình lúc đó, huống chi A. ;D. Giờ nghĩ lại, phải rồi, khó hiểu thiệt, mưa gió là chuyện của trời (mà), (hay) lan man (nghĩ ngợi) là chuyện của người như em ;D
Phải chăng là tùy lúc , tùy hoàn cảnh , tùy tâm trạng ,...mà cùng một hình ảnh ta có thể nhìn nhận với mỗi cách hiểu khác .(Và ...đều đúng , Xuân nhỉ !?)
Trả lờiXóadạ. chắc chắn là vậy rồi ;)
XóaCó thể do nước mưa có bụi làm bẩn hoa, nên em trai ấy rửa hoa :) (Nhưng nói chung, mình cũng thấy lạ, khi trời mưa mà tưới hoa)
Trả lờiXóahehe, mình kg biết em ấy tưới hoa hay rửa hoa, cố ý hay kg cố ý... nhưng mình có tật trông người hay ngẫm tới ta nên vừa thấy lạ vừa thấy khó hiểu ;D
XóaNắng mưa là chuyện của trời
Trả lờiXóaTưới cây là chuyện của người bán bông (chớt quớt).
Lần sau đừng thèm lan man nghĩ ngợi, dừng lại hỏi ngay em ấy, bạn X sẽ có câu trả lời ngay mà :)
hehe, phải rồi, lần sau, có dịp, nhất định, mình sẽ hỏi, cho ra lẽ ;D
Xóa