Thứ Hai, 3 tháng 6, 2013

Tờ giấy trắng

Nhỏ Kachi, mới bây lớn đã có một thói quen tốt là ngủ thức dậy, chưa mở mắt, nó đã hát líu lo, đủ thứ bài, hoặc, đọc một lèo Kinh Lạy Cha, Kính Mừng, Sáng Danh mà không hề vấp chữ nào  :)

Nhỏ Kachi, mới bây lớn, sắp có em nên rất thích con nít. Hễ thấy đứa nhỏ nào được ẵm trên tay hay ngồi trên ghế, nó sẽ sà lại, nựng nựng con người ta. Có lần nó làm điệu bộ rất dễ ghét là lại trước mặt thằng nhóc Nô con bé T. trong xóm, chống hai tay xuống gối, chổng mông gật gật đầu hỏi "con tên gì? con mấy tuổi rồi??", làm như là nó lớn lắm dzậy :)

Nhỏ Kachi, mới bây lớn, xài điện thoại máy tính bảng chơi game học chữ rất là rành rọt. Hễ cầm cái iphone của cô Ba lên là quẹt quẹt rồi hỏi bâng quơ "hổng biết cô Hai có mở quai-phai (wifi) hông ta??". Hehe, nó nào biết wifi là cái chi chi, chỉ tại cô Ba mỗi lần cầm máy lên muốn mở youtube cho nó coi chị Xuân Mai hát thì phải nhờ cô Hai ở ngang nhà xài laptop có connectify phát wifi thì mới coi được :).

Nhỏ Kachi, mới bây lớn, hễ nghe cô Ba với cô Hai làm khó bằng cách hỏi "cô Ba với cô Hai, Chi thương ai hơn?". Nó sẽ suy nghĩ à ơi rồi cười cười trả lời "thương bà Nội hơn" nếu bà Nội nó ngồi gần đó hoặc "thương Mẹ hơn" nếu Mẹ nó ngồi kế bên :)

Nhỏ Kachi, mới bây lớn, hễ nghe cô Ba làm mặt buồn than thở "Chi ơi, cô Ba buồn quá à", lập tức nó sẽ vòng đôi tay nhỏ xíu qua cổ cô Ba, siết chặt, rồi vỗ vỗ lưng "thương... thương... thương...". Rồi mỗi lần nó khóc, cô Ba đều lên giọng (như bụt dzậy :)) hỏi "tại sao con khóc, nói cho cô Ba nghe coi!?". Và kể từ đó, do ảnh hưởng của cô Ba, gặp bất kỳ ai khóc, nó cũng lên giọng hỏi "tại sao con khóc... nói cho Chi nghe coi!?" ;D

Chúc mừng sinh nhật hai tuổi của con, tờ giấy trắng của cô Ba, niềm vui của cô Ba, cục cưng của cô Ba ;)

Kachi với chú Hiển ở Bãi Dâu 27/5/2013

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

cám ơn bạn đã ghé qua blog này.
sự hiện diện của bạn (ở đây) là niềm vinh hạnh cho (MX) tôi ;))

Xem thêm:

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...