Thứ Ba, 24 tháng 6, 2014

Lọng cọng (22)

Mèn ơi, cô ba nhỏ Kachi quả xứng danh là vua hậu đậu nha.

Chủ nhật tuần trước hai cô cháu nó lang thang cả buổi sáng ở Cityplaza. Lê la từ siêu thị dưới đất lên khu trò chơi con nít trên lầu rồi ghé qua Galaxy mua cái combo bắp rang bơ, đi ngang Lotterie tắp vô ăn cây cà-rem 3k nhâm nhi ly frozen coke xài free wifi của người ta mấy tiếng đồng hồ. Ra tới bãi xe, mới hay, chùm chìa khoá để trong túi đã mất tiu tự hồi nào. Ta nói, cái chùm chìa khoá bự chà bá lửa, nào khoá xe khoá nhà khoá tiệm khoá két sắt mà rớt hổng nghe cái rầm mới ghê?? Đáo tới đáo lui tám bận cũng tìm hông ra, hai cô cháu nó đành hoắc xe ôm dzìa. Dzìa nhà lục banh cái tủ cũng không thấy cái chìa sê-cua ở đâu. Rõ ràng là nó đã yên vị ở đó quanh năm suốt tháng, chỉ tới lúc mình cần là nó nhấn nút biến biệt tăm không để lại một dấu vết nào!? Cuối cùng, trưa nắng chang chang, phải nhờ bác hai nó đẩy xe ra chỗ sửa khoá làm chìa mới.

Tới chủ nhật này, cô ba nó mới rảnh xách chùm khác đi làm lại. Đang làm có khách gọi điện thoại mua đồ, lật đật chạy dzìa, bán xong, coi lại, mất cha nó chùm chìa khoá nữa!? Cô ba nó lặn lội đáo tới đáo lui thêm mấy bận, mặt dáo dác mắt láo liêng tìm tìm kiếm kiếm nữa. Ta nói, trong lòng cô ba nó bực bội, nực nội, tức tối, nhức nhối dễ sợ!!

Ở nhà, ai cũng công nhận, cô ba nó, quả nhiên, danh bất hư truyền! ;)


2 nhận xét:

cám ơn bạn đã ghé qua blog này.
sự hiện diện của bạn (ở đây) là niềm vinh hạnh cho (MX) tôi ;))

Xem thêm:

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...