Thứ Tư, 12 tháng 6, 2013

Lọng cọng (14)

1.
Nhớ hồi học phổ thông, mỗi lần ra chơi, mình và mấy đứa bạn đứa nào đứa nấy chen chúc
trong cái căn-tin nhỏ như lỗ mũi của trường. Đứa chen vô hàng bánh mì, đứa mua cà rem, đứa khoái cùi thơm trét muối ớt... Đông nhất là ở cái tủ bán cà rem. Phía sau lưng của dì bán cà rem có cái cửa sổ, đứa nào chen vô hổng lọt ở đằng trước thì đứng ở cửa sổ cầm tiền réo bán cho con bán cho con đi dì. Bình thường mua mà chen chúc dzậy thì phải chăm chú lắm, chỉ mong dì bán cà rem để ý tới mình, bán cho mình trước. Tự dưng bữa đó, mình cũng tay cầm tiền thò qua cửa sổ, vừa mới quay mặt ra chổ khác chút xíu thì bị ai đó giật mất tiền. Vừa quay lại thì kịp thấy một thằng quay đi. Mình ba chớp ba nháng la lên "ê ê thằng kia nó giật tiền tao kìa!". Mấy đứa bạn đứng ở đó nói đâu có, dì này lấy tiền bán cho mày kìa... May là thằng kia nó mua được cà rem mừng quá nên không để ý tới mình ;). Mấy chục năm rồi, đám bạn hồi xửa xưa của mình, tụi nó vẫn cười rũ rượi mỗi khi nhắc tới cái bản mặt hốt hoảng và câu nói bất hủ của mình lúc đó ;)

2.
Cách đây cũng lâu lắm rồi, mình đi cùng một em nhân viên qua nhà sếp nằm trong một cao ốc lớn. Cao ốc này vừa mới khai trương chưa lâu, vẫn còn một số hạng mục chưa hoàn thành, sếp mình cũng vừa dọn vô ở thôi. Lúc tới thì không sao, lúc về thì mình xớn xa xớn xác bang thẳng vô cửa kiếng của người ta. Cú lao thẳng nguyên người làm mình choáng váng mặt mày, ngồi thụp xuống tại chỗ ôm đầu. Lúc đứng lên được thì tay chân bủn rủn hết đi không nổi. Một vài người dòm mình e ngại hỏi thăm. May là người ta xài kiếng cường lực, chứ không thì biết đâu nó đổ nó bể, mình đã bị tét đầu chảy máu hoặc tệ hơn là phải tốn mớ bạc đền cho người ta. Về tới công ty, trán u một cục. Nhỏ H. đi chung được một phen xanh mặt ;)

3.
MX mình vốn nổi tiếng là vua hậu đậu, tự hồi xưa đã danh bất hư truyền. Xét cho kỹ thì
 tật ba chớp ba nháng và xớn xa xớn xác cũng không khác gì với tật hậu đậu. Hậu quả để lại nhiều khi không lớn thì cũng nhỏ. Lớn thì có thể gây hiểu lầm xích mích với người ta, nhỏ thì cũng có thể tổn hại tới long thể của mình. Cả ba cái tật này, cho tới giờ phút này, mình tự hào tuyên bố là mình đã bỏ bớt được bảy tám phần rồi. Nói nào ngay, cũng nhờ mấy cái khúc lao đao lận đận ;)

4. 
Nói nào ngay, mình hổng phải hạng người mỏ nhọn nhỏ mọn ưa bóng gió xa xôi. Mình cũng chẳng tốt lành gì nên cũng không ưa dạy đời người ta. Mình chỉ muốn nói là ở trên đời này, không riêng gì mình, mà còn có rất nhiều người khác, thấy dzậy mà hông phải dzậy đâu ;)


2 nhận xét:

  1. Ba cái chiện hậu đậu xớn xa xớn xác thì chắc ai cũng có hết trơn - hỏng nhiều thì ít -nghe MX kể làm mình cũng bật cười vì bỗng nhớ tới mấy cái "ba chớp ba nháng " của mình ( hồi đó thì đành rồi , mà bi giờ cũng chưa chịu hết đó MX à !)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. cái này gọi là giang sơn dễ đổi bản tánh khó dời há cô há ;)

      Xóa

cám ơn bạn đã ghé qua blog này.
sự hiện diện của bạn (ở đây) là niềm vinh hạnh cho (MX) tôi ;))

Xem thêm:

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...