Sáng, đeo mắt kiếng mát đi bộ lơn tơn, tới ngã ba, gặp mấy anh trong xóm ngồi uống cafe. Một anh nói bâng quơ "mới sáng sớm có người làm xã hội đen kìa". Cười. Một anh hỏi "bị đau mắt hả em?". Dạ. Một anh nói "ủa, hết dịch rồi mà?". Ừa, ngộ ghê, người ta hết dịch tự đời nào rồi, tự nhiên em mới bị mắc dịch à. Hehehe.
Ra cửa hàng, có khách dừng xe lại trước cửa là vội vàng lấy mắt kiếng đeo vô. Hơi bị bất tiện. Khách quen ai cũng hỏi thăm xã giao, dù hổng có ai kỳ thị nhưng tôi cũng hơi bị ái ngại. Có anh khách lạ kia mua đồ xong, hổng biết ảnh giỡn chơi hay ảnh xớn xác, ảnh nói tôi bán hàng mà đeo mắt kiếng đen dòm hổng có lịch sự lắm. Tôi cười nhỏ nhẹ "dạ em bị đau mắt đỏ". Ảnh giật mình "ủa, zậy hả, xin lỗi nha, tưởng xì-tai của chị là dzậy chứ". Chỉ thấy mắc cười ;).
Trưa, về ăn cơm, bà dì rồi thằng em đưa cho chai thuốc nhỏ mắt, kêu nhỏ liền liền trong hai ba ngày là hết à. Mẹ nhỏ Thỏ qua, thấy tôi ngồi đeo kiếng đen ăn cơm, cười ha ha "rốt cuộc thì em cũng đã bị như ai". Chả là lúc trước qua nhà nhỏ Thỏ, thấy ba mẹ con nó bị một lượt, nằm chèo queo ở nhà, tôi đã cười chọc quê, giả bộ kỳ thị xa lánh, còn kêu họ làm ơn tránh xa tôi với mấy đứa nhỏ trong vòng bán kính ba thước nữa ;)
Chiều, đám cháu ngoại siêu quậy năm đứa của ông Hai chủ nhà đi học dzìa khoanh tay thưa xong là sà vô hỏi "ủa, dì X bị gì dzạ?", "sao dì X đeo kiếng đen dzạ?", "dì X có thấy đường hôn?". Tối, đi bộ lơn tơn về nhà, giữa đường gặp nhỏ Bi 5 tuổi và nhỏ Bon 4 tuổi, hai đứa nó đang đứng nhà bà Tư mua kẹo, níu tay lại hỏi mấy câu hỏi y chang đám cháu ông Hai. Về tới trước cửa nhà, gặp bé P.Anh 3 tuổi mới dọn tới ở sát bên, đứng trước cửa nhà nó kêu réo "cô ba! cô ba! cô ba đi đâu dzậy, cô ba bị đau mắt hả cô ba?". Tôi ừa "vô nhà đi con, cô ba đau mắt, tránh xa cô ba nha!". Vậy đó, chỉ bị đau mắt thôi, mới biết, ngoài hai đứa nhỏ ở nhà, còn có ít nhất bảy tám đứa con nít ngoài đường quan tâm tới mình. Kể như, cũng được an ủi tuổi già ;)
Sau một ngày rưỡi cật lực nhỏ mắt và giữ gìn vệ sinh riêng, giờ mắt đã đỡ đau nhiều. Hy vọng mai nó sẽ khỏi, để tôi tung tăng đi gặp mấy bạn hiền. Mấy bạn nói, hổm rày, tôi lặn sâu lâu dữ lắm rồi :)
Oricafe |
Mau khỏi nhé chị. :)
Trả lờiXóaĐau mắt mà vẫn đi làm bình thường hả Minh Xuân - khó chịu phải biết - lại còn đi thăm cô TD và chúc mừng SN nữa , thương quá ! Cố gắng chửa cho mau hết đau em nhen !
Trả lờiXóaĐỡ chưa em gái?
Trả lờiXóaThôi thì cứ tự nhủ là nhờ đau mắt đỏ mà được mang kiếng râm mọi lúc mọi nơi mà không ai cho là mình ... chảnh....
Have a good week!
cám ơn bạn Na, cô Tiêu Dao và chị Hằng đã chia sẻ...
Trả lờiXóaX hết đau mắt rồi ;)