Thứ Bảy, 26 tháng 10, 2013

Có muốn em bới lên không, một lần nữa, chuyện chúng mình?


1.
Có một lần, ngồi ngoài quán tới khuya, bạn K. kể tôi nghe chuyện hai vợ chồng bạn hục hặc mấy tháng trước. Dù vậy, giọng K. vẫn còn rất buồn. K. nói lúc đó không khí trong nhà nặng nề lắm X., hai vợ chồng hổng ai nói tới ai. Tối ngủ, T. đặt thằng con ba tuổi của hai đứa nằm chính giữa. Bạn K. của tôi là vậy, dù có giận hay có buồn, vẫn luôn trìu mến gọi vợ bằng tên. Nguyên nhân chỉ bắt đầu từ chuyện hai vợ chồng chở con đi công viên chơi. Khi nhìn thấy con chạy nhảy khoái chí, K. cảm thấy vui vì từ lúc mở công ty riêng, K. không dành nhiều thời gian cho con. K. vui với cái hạnh phúc giản dị đang hiện hữu trước mắt: vợ hiền con ngoan công việc thuận lợi. Thấy T. cũng đang ngồi say sưa ngắm con, K. quàng tay qua vai T., T. gạt tay đứng phắt dậy nói "thôi đừng có giả tạo!". K. bị sốc. K. đau đớn như thể bị người ta đâm một nhát vô tim. K. đã mất rất nhiều thời gian để suy xét lại bản thân mình. K. cũng thử đặt mình vào vị trí của T. để có thể phần nào giải thích hay thông cảm cho hành động của T... Đó là một giai đoạn dằn vặt đau khổ khủng khiếp mà K. từng nghĩ K. không thể nào vượt qua được. K. đã muốn buông xuôi hết mọi thứ.

Tôi nhớ tôi đã xúc động ứa nước mắt khi nghe K. kể. Tôi hiểu K. Nếu là một người đàn ông bình thường hời hợt khác, có thể họ chỉ cảm thấy bực mình một chút hoặc sẽ bỏ qua vì nghĩ vợ mình nó đương giận dỗi gì đây, vuốt vài cái sẽ hết giận. Nhưng với một người đàn ông hết sức sâu sắc và nhạy cảm như K, đó là một đả kích vô cùng to lớn. Tôi tin một người sống có trách nhiệm như K, không thể nào là hạng người giả tạo hay vô tình.

Rồi sau một thời gian dài, mỗi người tự suy ngẫm về thái độ hành động của mình, họ đã ngồi lại với nhau. Tôi đã cười, trong khi nước mắt thì ướt mi, khi nghe K. kể tới khúc vợ chồng K. đã làm lành như thế nào. Chẳng phải là mọi việc dù khúc mắc khó khăn tới đâu cũng chỉ được giải quyết êm đẹp khi người ta có cái tâm, và còn muốn ngồi lại với nhau sao? Tôi đã nói với K. cái câu này, rồi sau đó, mỗi khi nhớ lại cái câu này, tôi khóc sướt mướt.

2.
Có một dạo, khi đang ở đỉnh cao sự nghiệp, anh bạn đầu bếp hay hát hát hay của tôi ảnh say nắng. Người làm ảnh say không ai khác hơn chính là bạn M. mà tự hồi xưa ảnh đã si tình. Dạo đó đương buồn chuyện gia đình cộng với khủng hoảng tài chánh trầm trọng, được anh (hùng) đưa tay cứu (mỹ nhân), trong lúc không mấy tỉnh táo chị ấy đã bị dao động. Dù hai anh chị hổng có công khai nhưng tôi với bạn N. đây dòm cái mòi là biết liền. Hai đứa tôi lo lắng một ngày gọi cho nhau mấy bận để bàn chuyện khuyên can hai anh chị. Làm sao mà có thể để hai gia đình bị tan nát, còn mấy đứa nhỏ rất đáng yêu nữa? Cũng may là khoảng thời gian đó, bốn đứa tôi đều đi làm ở trung tâm SG nên gặp nhau thường xuyên. Hổng biết tình cảm của hai ảnh chỉ đã đi đến mức độ nào rồi nên hai đứa tôi phân công nhau, bạn N. thì to nhỏ với chị ấy, còn tôi thì nhỏ to với anh ấy.

Chị ấy, dù gì cũng là một người mẹ cực kỳ tốt của hai đứa con trai rất đáng yêu, nên việc thức tỉnh cũng khá dễ dàng. Còn anh bạn đầu bếp của tôi, thật ra thì, cũng khá đơn giản. Như mọi người đàn ông ỷ mình giỏi giang, muốn thay lòng đổi dạ, ảnh mở miệng ra là nói vợ ảnh dở lắm tệ lắm oải lắm. Đàn ông hiếm có người đi nói xấu người khác, đằng này nói xấu vợ mình thì thôi tôi hổng có ưa à. Tôi dập ảnh te tua tơi tả.

... Hồi lúc mày mới cưới, vợ mày mi-nhon đẹp gái như ai, giờ có con nhỏ cộng với thức khuya dậy sớm buôn bán miết nó hơi phát phì một tí mày đã chê bai à?? Bạn của mày tới nhà chơi, mặt nó chằm dzằm thì mày phải nói cho nó biết lần sau nó hổng nên như vậy, như vậy là mất mặt mày!? Giải thích nhiều lần cho nó hiểu, nếu nó vui vẻ thì không khí dễ chịu làm sao mà chằm dzằm thì nặng nề làm sao?? Mỗi lần mày đi nhậu, hẹn đúng giờ về thì về đi, làm sao nó gọi mày cháy máy được?? Mấy thằng đầu bếp như mày dòm đồ ăn là ngán rồi, chỉ thích ăn rau củ với đồ luộc thì dặn dò nó chiều nay anh đi làm về, nấu cho anh món này, món này nè, có gì đâu mà nản?? Nó thân làm gái miệt quê, tính toán lanh lợi sao bằng con gái SG mà mày đi so sánh còn đổ lỗi cái quán bị thất bại là tại nó hổng biết quản lý tiền bạc?? Mày chê nó hổng biết thông cảm chia sẻ gì với mày, vậy mày có khi nào tạo cơ hội cho nó giao tiếp hôn, chẳng hạn dắt nó đi gặp mấy chị mày nè... v.v và v.v...

Tôi nhớ tôi, rồi bạn N., rồi chị D., ba bà chị yêu dấu của ảnh làm áp lực dữ dội, nói đi nói lại rất nhiều lần cái viễn cảnh hai gia đình nhỏ của hai đứa sẽ tan nát ra sao... Nói miết ảnh mới thấm. Hai ảnh chỉ tự động dang ra chỉ một thời gian ngắn sau đó.

3.
Vì cái entry này, tôi mới biết có một người, không phải là bạn tôi nhưng tự xưng là biết tôi rất rõ từ bảy năm nay rồi, qua một người bạn rất đáng mến của tôi. Và biết cả tính cách lẫn tính nết!? Nói thêm vài câu thì tôi đã có thể hình dung ra hình tượng của tôi trong mắt chị ấy tệ hại ra làm sao. Phải nói là quá tệ và rất hại. Tôi hổng thấy dzui hổng thấy buồn cũng chẳng màng thất vọng. Chỉ thấy mắc cười. Nếu chuyện này xảy tới với tôi hồi tôi hai mươi mấy tuổi, chắc tôi đã giãy nãy lên làm cho ra lẽ rồi. Còn bây giờ, tôi già rồi, ba cái chuyện này nghe như chuyện con nít con nôi ăn xôi ỉa chảy.

Nghĩ cũng lạ, tôi cũng biết chị rất rõ, cũng từ lâu rồi, cũng qua người bạn đáng mến đó. Tôi và chị chưa từng tiếp xúc, chưa nói chuyện, chưa gặp mặt, chưa qua lại một cái gì. Ấn tượng của tôi về chị ban đầu có thể là hông mấy tốt khi thấy chị đã có chồng con còn công khai đưa đẩy tán tỉnh người khác, nhưng sau đó, biết là tánh chị ham vui hay giỡn, tôi chẳng hề để tâm tới. Giờ chị nói chị tiếc cho tôi đủ thứ, còn mở ngoặc đơn ra nói cho tôi hay là tại tôi hổng khéo nên mới không giữ được hôn nhân của mình?? Tôi quả nhiên là chỉ thấy mắc cười. Chị chỉ biết về tôi qua lời nói, nhất là lời của một người không mấy tỉnh táo nữa, thì đừng vội xét đoán. Tôi biết là tôi khó có thể thay đổi suy nghĩ của chị về tôi. Mà thật ra nếu tôi có cật lực làm điều đó đi nữa thì lúc này đây, nó cũng có ý nghĩa gì với tôi, hay với chị đâu!? 

Cuối cùng, điều duy nhất mà tôi muốn chị nhớ cho kỹ là hãy cứ tin và nghĩ tốt về người bạn đáng mến của chị đi, điều đó tốt cho chị. Nhưng hãy đừng quên, ở đời, có nhiều cái thấy dzậy mà hông phải dzậy đâu!!

4.
Tôi đã từng mong người bạn đáng mến kia, trong lúc bối rối, có được một người bạn sâu sắc như K., hoặc có một đám bạn tài lanh hay đi lo chuyện nhà người ta, như đám bạn của tôi lo cho anh bạn đầu bếp kia :).

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

cám ơn bạn đã ghé qua blog này.
sự hiện diện của bạn (ở đây) là niềm vinh hạnh cho (MX) tôi ;))

Xem thêm:

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...