Chuyện là vầy. Ta có người bạn thân tên Buồn. Bạn ấy mới chơi thân với ta chừng 8 tháng nay. Bạn ấy lúc nào cũng ở bên cạnh ta. Dù ta cần hay không cần, bạn ấy luôn luôn có mặt mọi nơi mọi lúc. Những khi ta chỉ có mình ên, bạn ấy lẩn quẩn bên cạnh, ta đâu có nói chi. Nhưng những lúc ta đang cười tươi thiệt là tươi với chị em, ta đâu có nhớ bạn ấy, bạn ấy để cho ta cười cho đã đời rồi một hồi bạn ấy cũng lại khều khều, làm ta tê tái một cái mới chịu. Có lúc ta thấy bạn ấy cũng hơi phiền, cứ quấy rầy không để ta yên. Vậy là lúc ta giận lên, ta không tiếc lời nặng nhẹ với bạn ấy. Vậy mà bạn ấy không hề giận ta, không hề chịu bỏ ta mà đi. Bạn bè gì mà lì thấy ớn!?
Mấy hôm nay, ta giận bạn Buồn kinh khủng. Ta đang rối rắm trong lòng mà bạn ấy cứ theo làm phiền ta hoài. Làm đầu óc ta mụ đi, chẳng suy nghĩ được cái gì cho ra hồn. Làm ta mất ăn mất ngủ bực bội trong lòng. Ta nhất quyết phải nói lời chia tay với bạn ấy thôi. Bạn ấy làm mình làm mẩy không chịu, còn yêu cầu ta phải thẳng thắn nói rõ lý do ta không muốn làm bạn với bạn ấy!?
Suy nghĩ mãi, rồi ta cũng chỉ hỏi bạn Buồn được một câu: vậy chứ bạn ở bên cạnh ta hoài bạn có chia sẻ hay giúp ích được gì cho ta không???
Buồn cười cười thủng thẳng trả lời...
Buồn nói ta với Buồn có duyên mới làm bạn. Buồn tìm ta, ta tìm Buồn là lẽ tự nhiên. Nếu gặp chuyện tày trời như vậy mà ta không biết Buồn thì ta đâu phải là con người. Nếu ta không dòm ngó tới Buồn, ta kìm nén Buồn, ta căng thẳng với Buồn, ta gạt Buồn qua một bên riết riết... thì có thể giờ này ta chỉ còn là cái xác không hồn. Có thể ta chỉ biết ngồi một chỗ, tè không biết kêu, rồi cười mỉm chi hoài thì sao? Ai lo??
Buồn còn nói những khi ta nổi cơn tam bành, ta đã không tiếc lời sỉ vả, hất hủi Buồn. Ta còn đòi mổ xẻ, rạch nát, xé bung Buồn nữa!? Mấy lần Buồn định bỏ đi rồi, nhưng mà Buồn không cam tâm. Buồn nói ta làm vậy là giận cá chém thớt. Buồn nhắc ta nếu không giải quyết tận gốc cái nguyên nhân sâu xa kia thì đừng có mà trách móc Buồn nữa.
Buồn khẳng định, đối thủ của ta không phải là Buồn. Đối thủ của ta chính là sự yếu đuối của ta thôi!
Buồn nhắc ta phải giữ gìn sức khỏe. Chẳng phải những khi ta yếu trong người thì cái con yếu đuối kia nó mới có dịp tấn công vô bộ đồ lòng của ta sao?
Buồn nói ta đừng nghĩ ngợi quá nhiều mà mất ăn mất ngủ. Đừng có e ngại Buồn làm phiền. Đừng có sợ Buồn ở lại luôn. Đừng có lo gì chuyện Buồn sẽ kéo thêm mấy đứa bạn như Khổ, Đau, Khóc, Hận, Xấu, Già lại ở lì với ta luôn... Đừng có sợ gì hết, cái gì tự nhiên đến sẽ tự nhiên đi. Ở đời này, đâu phải ai muốn Buồn là được Buồn đâu. Đâu phải ai đang Buồn muốn hết Buồn là được hết Buồn liền đâu!?
Phải thả lỏng! Phải thả lỏng! Đừng có gồng! Đừng có trầm trọng hóa vấn đề!
Buồn còn trấn an ta: không có gì phải gấp... cứ tự nhiên... cứ từ từ... Buồn sẽ yên tâm ra đi nếu ngày nào đó bạn ấy thấy ta cứng cáp lên, mạnh khỏe, yêu người, yêu đời!
Thiệt ra, suy nghĩ lại có người bạn như Buồn cũng không đến nỗi tệ... Thôi thì, đành phải sống chung với bạn ấy... Chừng nào bạn ấy chán ta, bạn ấy sẽ bỏ ta đi thôi (giống như ai kia)
♫♫♫... Ta có người bạn thân, người ấy tên là Buồn... ♫♫♫
:)
(*note cũ xì hồi năm ngoái rồi, bi giờ tính sơ sơ mình cũng làm bạn zới bạn ấy hơn 20 tháng rồi,
cũng hơi rầu, hông biết thêm 20 tháng nữa, bạn ấy có chịu ra đi như lời hứa hẹn hôn??)
Chừng nào bạn ấy chán ta, bạn ấy sẽ bỏ ta đi thôi.
Trả lờiXóaVà
Hãy cứ tự ta vui để bạn ấy chán!
Từ năm ngoái tới giờ sao? Tới 20 tháng là gởi bạn buồn đi nhà trẻ dược "gồi".
Trả lờiXóaChuẩn bị đón Tết mới đi bạn ơi.
Làm sao mà chia sẻ với bạn được đây. Chỉ biết đọc bài và còm... là cách duy nhất để chia sẻ với bạn thôi...
Trả lờiXóaMạnh mẽ lên tí... để chuẩn bị đón năm mới, bạn nhé.
@a.Thành: muốn làm người ta thương mình mới khó chứ muốn người ta chán mình thì dễ òm à anh :)
Trả lờiXóa@a.Đỗ: vậy để em kiếm nhà trẻ gửi nó cho rồi nha :))
@c.Kiến: rất cám ơn chị đã có lòng chia sẻ :)
Thiên hạ bảo: 'Dù buồn miễn phí cũng đừng lạm dụng, chỉ nên chơi với nó năm phút/lần mà thôi!"
Trả lờiXóa