Chủ Nhật, 5 tháng 2, 2012

Say

Đi đám cưới, mặc đầm đỏ. Mới từ trên lầu đi xuống, em Hiển ngó trân trân. Kêu, chị Xuân quay một vòng em coi coi, mắc cười quá chừng mà cũng chiều ý nó :) Hỏi, chị Xuân đẹp hông Hiển, nó hổng chớp mắt nữa, cười, la "đẹp". Cái bản mặt nó dòm đểu chưa từng thấy :))

Tối dzìa, mở điện thoại, thấy hơn một chục cuộc gọi nhỡ của ba bốn người. Chỉ gọi lại cho bạn hiền, bạn nói cả năm rồi chưa thấy mặt mày nha. Bạn nhắc, bạn kể, bạn kỳ kèo qua nhà tao đi, nhậu quắc luôn cho nó dzui, buồn làm quái gì buồn hoài. Ủa, tao đâu có nói gì mà mày biết tao buồn. Bạn vừa cười vừa la thôi mày ơi, tao biết mày quá, lúc nào mà mày hổng trong héo ngoài tươi :))

Ngộ một cái là tôi hông hề biết nhậu mà mấy bạn khoái nhậu dzí tôi lắm. Bạn nào bạn nấy, đàn bà con gái mà tửu lượng khá lắm nghen, có bi nhiêu chơi bấy nhiêu áh! Tự dưng ngồi nhớ lại, bồi hồi trong bụng nên post lại cái note cũ hồi tết năm ngoái...

Say
(11.2.2011)

Bữa rày trong bụng hổng có vui. Mở tủ lạnh ăn hết một hộp kem chocolate 500ml mà không thấy bớt buồn tí nào. Mà buồn này không phải buồn thúi ruột. Chỉ thấy nó buồn lâng lâng, nhẹ như mây, thoảng như gió, kiểu như "chiều buồn len lén tâm tư" vậy đó. Mà đầu năm đầu tháng, mở blog ra, đóng blog lại, không biết viết gì, cũng không muốn than thở hó hé gì với bất cứ ai cho nản lòng chiến sĩ hết. Nó chỉ biết âm thầm đi xuyên qua nỗi buồn len lén tâm tư này thôi ;)

Rồi cũng qua à...

Tối qua không ngủ được, tự dưng nó có ý nghĩ hay mình uống một lon bia cho xỉn rồi ngủ. Tự dưng thèm uống Baileys... Hình như papa mình còn chai Baileys, tự nhủ mai sẽ xin papa về uống cho say chơi, cho đỡ buồn len lén thôi. Nó muốn tập say. Nó muốn thử say mèm một bữa... Nói vậy là vì hồi nào tới giờ nó là dân nhà hàng chớ không biết uống bia gì hết (có nhấp chút chút Baileys thơm thơm mùi cafe sữa cho đỏ mặt chơi à). Không biết uống bia, nhưng nó lại không hề có ác cảm với người say xỉn và chưa hề phải thở dài than vắn giống mấy chị em có chồng mê đàn đúm, nhậu nhẹt.

Bởi vì đơn giản, nó cũng quen mặt với nhiều cái hũ chìm...

Hồi xưa papa nó nhậu ghê lắm. Từ thời trai tráng trẻ trung, lúc còn đi làm bằng xe đạp, chiều nào đi làm về papa nó cũng tụ tập chiến hữu nhậu ở nhà. Bà con và bạn bè của papa nó cũng có máu tiếu lâm và máu văn nghệ đầy mình. Cả chục chú cởi trần trùng trục, kể chuyện đời xưa đời nay, có nhiều chuyện cười nó nghe nó còn nhớ đến tận bây giờ. Màn cuối cảnh cuối luôn là cảnh mấy chú ôm cây đàn hát nghêu ngao đến tận tối khuya. Về sau, đời sống nâng cao, papa nó ra quán nhậu nhiều hơn ở nhà. Mấy ông nhậu thì có nhiều câu cửa miệng tiếu lắm. Câu cửa miệng của papa khi cầm ly bia lên là "tiến về sài gòn!" rồi "một tờ năm chục nha!", tức là uống 50% ly bia. Nếu bi giờ mấy bạn trẻ hay hát câu "lâu lâu lâu ta mới nhậu một lần" thì papa tôi cứ quắc rồi là xướng hoài cái câu thơ đúng kiểu dân nhậu miền Tây "rượu đưa ngang như vàng phang vô ngực" :))

 Ai cho papa quà cáp gì papa không khoái chứ cho chai rượu Tây là papa vui lắm à. Nó nể papa một cái là mấy chục năm nay, papa xỉn vô, không bao giờ lè nhè với bất kỳ ai, chỉ có đi thẳng một nước lên giường mà ngủ thôi... Bây giờ thì papa nó bị bệnh, mới qua cơn thập tử nhất sinh nên mất phong độ rồi. Gặp người quen hay mấy bạn nhậu cũ hỏi thăm papa, mấy đứa nó hay nói zui: "một tờ năm chục" giờ nằm chèm bẹp ở nhà, lâu lâu uống được chừng một hai lon giúp vui cho con cháu thôi à ;)))

Em trai nó thì thôi khỏi nói. Ẻm nhậu ở đâu cũng lết bánh, bét nhè, tàn cuộc, đứt chến, héo hàng... mới chịu thôi. Chiến hữu của ẻm thì đầy đường. Ẻm có thằng bạn thân, hai thằng đúng là hai cái hũ chìm. Hai ẻm mà xáp lại uống bia nói chuyện thì chị em chỉ có cười lăn cười bò. Từ lúc hai ẻm có vợ, hai ẻm bị má với vợ kèm kẹp riết mà bỏ nhậu đâu được một hai phần ;)). Rồi những người đàn ông khác trong dòng họ bà con của nó, không ai mà không có tửu lượng vừa đủ xài hết! Có nhậu là có vui à!

Hồi xưa lúc còn làm ở nhà hàng, mỗi thứ tư nó thường xuống tăng ca buổi tối, vậy là anh em tụ tập đi nhậu đến một hai giờ khuya mới về. Bàn nhậu chỉ có sáu bảy anh em, ngồi ở lề đường Nguyễn Thái Học. Mọi người uống Heineken, nó chỉ chơi một chai 7up trường kỳ kháng chiến phá mồi. Mấy câu chuyện trên bàn nhậu của anh em nó rất rộn rã, vui nhộn, thân tình. Không có lè nhè, be bét, gây gổ, kiếm chuyện, khích bác nhau gì hết. Chỉ có tám, tám, tám đủ thứ chuyện trên trời dưới đất thôi. Thế mà vui, vui, vui và không thể quên được ;)

Đến lúc nó thành thân, ơn Chúa là chàng của nó cũng sống rất điều độ. Thế rồi, tửu lượng của chàng cứ tăng dần qua ngày tháng vì gặp phải nhạc phụ và nhà vợ nhậu quá ghê. Lần nào uống xong chàng cũng nằm thẳng càng. Nó cứ thế mà xả khăn nóng hết lau rồi đắp cho chàng. Nó chưa bao giờ cằn nhằn khi chàng nói chàng đi nhậu. Nó chẳng bao giờ nhắn tin hay điện thoại càm ràm chàng nhậu ở đâu, với ai, sao giờ này chưa về!? Nó cứ đinh ninh chắc chắn trong đầu là không bao giờ gọi điện thoại kêu chồng lúc chồng đang nhậu nhẹt với bạn bè, chẳng có ích gì đâu mà có khi vừa làm mất mặt chồng vừa làm mất mặt mình, hehe. Bởi vì đơn giản nó biết là con người ta được đi nhậu, được gặp chiến hữu, được tám chuyện đời, được nghe được biết nhiều chuyện tiếu lâm trên bàn nhậu, được cười hả hả, được xả xì-trét... là quá vui rồi! Ai cũng vậy thôi, nó cũng vậy mờ ;)

Bữa mùng 5, nó đi gặp bạn bè cũ vui quá vui. Cả mười ngày tết rồi, nó chỉ thấy vui nhất là ngày hôm đó. Hình như hôm đó nó bị bà nhập hay sao á. Nó uống nước ngọt, mọi người uống bia mà kể chuyện xưa chuyện nay cười nghiêng ngả. Nó không có uống bia nhưng nó nói năng cứ như người say. Nó cũng nổ lốp bốp, tám đủ thứ, cười hả hả, rất tự tin, rất vui vẻ, rất hài hước...

Bữa đó, ra khỏi nhà bạn, đường về rất xa, gió rất lạnh. Tự nhiên có giọt nước mắt nóng hổi mặn chằn chảy xuống khóe miệng nó. Kỳ nha, rõ ràng nó đâu có say, sao nó lại giật mình tỉnh ra?? Rõ ràng nó đang rất tỉnh mà sao lại lâng lâng giống như say?? Có phải nỗi buồn tự trong sâu thẳm cũng làm người ta say, cứ như men say?? Nó cứ ngây ngất, ngất ngây với nỗi buồn này, chẳng có ai thấu nổi đâu...

Nếu nó có thể uống say, nó sẽ say đến mức độ nào ta?


2 nhận xét:

  1. Thử một bữa say đi, biết liền :). Say bết xê lết thì không khoái lắm, nhưng tây tây một chút thấy đời dzui ghê :)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. hồi đó, em cũng có thử, dzui thì có dzui mà nó bị dị ứng nổi mẩn ngứa ngáy khó chịu lắm chị :))

      Xóa

cám ơn bạn đã ghé qua blog này.
sự hiện diện của bạn (ở đây) là niềm vinh hạnh cho (MX) tôi ;))

Xem thêm:

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...