Tôi rất sợ những cảm xúc tiêu cực có thể khiến mình mất bình tĩnh và làm những điều dại dột, mà ân hận cả đời. Tôi dằn vặt bản thân mình ghê gớm mỗi khi tôi lỡ tay làm hại thêm mối quan hệ mà tôi đã cam tâm gìn giữ. Tôi đắn đo cân nhắc: liệu những cảm xúc nhất thời đó có đáng để tôi phải mất đi những gì vui vẻ, hạnh phúc hay đã từng tốt đẹp với tôi? Nó thật sự có đáng để tôi phải mất đi sự bình an, thanh thản trong những ngày còn lại? Tuy vậy, trước khi để nỗi buồn khổ nhấn chìm hay sự giận dữ choáng ngợp tâm trí, tôi hay tự hỏi mình
"Điều đó có đáng không?"
Mong rằng bạn của tôi cũng sẽ nghĩ được như vậy!!
(Tạ ơn Chúa!!)
|
chẳng có nơi nào mang lại sự bình an cho tôi bằng Nhà của Chúa. |
|
|
buổi chiều ở Fatima, 01.08.2011 | |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
cám ơn bạn đã ghé qua blog này.
sự hiện diện của bạn (ở đây) là niềm vinh hạnh cho (MX) tôi ;))