Hãy tưởng tượng xem, bạn sẽ thế nào khi bạn yêu một người mà không dám nói với người đó ba từ thiêng liêng? Bạn chơi vơi trong mối quan hệ không tên, không rõ ràng, không xác định. Bạn chỉ biết cuốn theo cảm xúc, và hy vọng rằng người ấy sẽ ở bên mình, rằng mình sẽ đem lại hạnh phúc cho người ấy… Và bạn sẽ ra sao khi sau bao nỗ lực đó, gạt bỏ đi tất cả tình yêu của bạn, người ấy vẫn rời xa bạn như một lẽ định mệnh đã sắp đặt như thế? Chẳng phi lý hay hoài nghi đâu, vì điều đó vẫn xảy ra thường xuyên lắm chứ. Không phải mọi câu chuyện tình yêu đều kết thúc tốt đẹp, vấn đề là chúng ta nhìn nhận kết thúc đó theo chiều hướng nào...
Lần đầu mua phim này về coi, còn có hai người. Nhưng coi giữa chừng thì tắt vì thấy phim không hợp với tụi tôi. Phim gì mà không có kịch tính, không có hài hước gì hết, buồn ngủ quá!? Lần thứ hai, còn có mình tôi, coi trọn bộ phim, tôi thấy nó cũng khá thú vị (chắc tại hoàn cảnh :)). Lần đó, tôi coi lại chỉ vì đọc được một review khen phim hay. Và mới đây, người tôi cứ lâng lâng sau khi coi lại nó, một lần nữa, trên Star Movie. Tôi thấy nó thật sự hay!!
Tình yêu đích thực? Lòng tin? Định mệnh? Duyên số? Thời gian? Kỷ niệm?
Tôi thấy mình giông giống anh chàng Tom, chỉ vì lụy tình, mà đôi khi, chới với giữa Expectations (mơ mộng đẹp đẽ) & Reality (hiện thực phũ phàng) :))
Nhưng nói túm lại, tôi thích thú với cái kết mở của bộ phim. "Khi một cánh cửa đóng lại, sẽ có một cánh cửa khác mở ra". Sau Summer (mùa hè) sẽ là Autumn (mùa thu), và một chuỗi ngày mới lại bắt đầu...
MX likes this :))
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
cám ơn bạn đã ghé qua blog này.
sự hiện diện của bạn (ở đây) là niềm vinh hạnh cho (MX) tôi ;))