Đời mà! Ép dầu ép mỡ ai nỡ ép duyên chứ. Sách tâm lý cũng có nói: trái với yêu không phải là ghét, trái với yêu là thờ ơ, lạnh nhạt và dửng dưng. Chấp nhận! Chấp nhận! Chấp nhận hết!
Tui viết entry này khơi khơi thôi, không thèm trách móc, hờn mát, nói nặng nói nhẹ ai hết. Tui chỉ nhìn lại một đoạn đường tui đã đi qua ;)
Tui không được bạn ấy nể mặt. Tui có nói gì bạn ấy cũng không nghe, không đáp lại, không mảy may để ý đến tui. Bạn ấy làm như tui không hiện diện, dù rằng tui đang cố gắng thân thiện hay thử lôi kéo sự chú ý của bạn ấy. Tui bị bạn ấy phớt lờ trăm phần trăm. Thi thoảng, tui nhận ra rằng bạn ấy rất ngạo mạn và đánh cắp sự tự tin của tui hết sức trắng trợn.
Tui bị ngó lơ.
Tui bị bỏ quên một cách không thương tiếc.
Tui bị chôn sống.
Dĩ nhiên, tui là người mà, cho nên có khi tui thấy khó chịu, có khi tôi giận sôi trong bụng, có khi tui thấy bẽ bàng, có khi lại tủi thân dã man.
... Thì sao chứ!? (So what!?)
Tui không muốn lèm bèm chút nào (nói lần thứ 100). Tui không muốn mang tiếng nhỏ mọn hay bày đặt ăn miếng trả miếng với người lớn. Tui giả vờ như chẳng có gì nghiêm trọng xảy ra (trong khi thật sự đó là một vấn đề hết sức nghiêm trọng). Và để sống sót, tui tự đặt vấn đề ngược lại. Thay vì, chăm chăm đấm ngực mình "tui đã làm gì sai nữa rồi!?", tôi chỉ chăm chăm nhìn trực diện bạn ấy và nghĩ trong bụng "có vấn đề gì với cưng vậy cưng ơi!?".
Có vậy mà dạo này giang hồ cứ thắc mắc hỏi tôi: sao hiền queo vậy ta?
Tui chỉ biết cười ruồi. Ưu tiên số một của tui bi giờ là không để mình bị suy nhược thần kinh & xuống cấp cơ thể! Tui phải xinh đẹp, tự tin và mạnh mẽ cho dù có bị lên bờ xuống ruộng cấp mấy đi nữa!! hehe
Nhiều khi cũng thấy bất bình. Tại sao mặt mốc tui lại không làm vậy được chứ? Thờ ơ, lạnh nhạt thôi mà!? Dễ òm chứ có cần phải cố gắng chi đâu!? Nghĩ đến đây tui chỉ muốn cười nhạt... Phải chi tui có tâm địa xấu xa, hèn hạ, đê tiện, hẹp hòi hơn một tí, tui quậy một lần tanh bành té bẹ, nát bét, thúi hoắc cho rồi!
Rồi thiên hạ cũng thái bình...
(haiza, tối nay hơi bực trong lòng, còn gặp cúp điện, tui lại làm chuyện dại dột, đi dội bom người ta... mai phải ăn củ sắn chứ ăn năn không xi nhê gì)
"trái với yêu không phải là ghét, trái với yêu là thờ ơ, lạnh nhạt và dửng dưng. " Thật đúng MX ơi . Sao đọc bài nầy cô nghe buồn lắm vậy ! Ôi! ta thương người hay ta thương ta ?!
Trả lờiXóa