Thứ Sáu, 5 tháng 8, 2011

Ví dụ ta yêu nhau!?

ngủ trưa hông được, đành nằm mơ giữa ban ngày lun

Đến hết năm hai ngàn không trăm mười ba, trả nợ xong, trúng một tờ độc đắc sáu số, không thèm bon chen với đời nữa, tôi sẽ là một bà nội trợ bình thường và hạnh phúc!!

Ví dụ, lúc đó, tôi có một người bạn đường. Bạn đường - không phải là bạn bình thường, không hẳn là bạn đời và chắc chắn cũng không phải là bạn qua đường. Bạn đường chính là người sẽ cùng tôi ăn, uống, ngủ, nghỉ, nói, cười, vui, buồn, yêu, sống cùng với tôi. Bạn đường - chắc chắn sẽ rất trân trọng, yêu quý và say mê tôi. Ngược lại, tôi thề rằng, tôi cũng sẽ là một người bạn đường - hết lòng trân trọng, yêu quý và say mê người bạn đường của mình.

bài thể dục bữa sáng của tôi :)

Mỗi sáng sớm, sau khi vệ sinh sạch sẽ, tôi sẽ đánh thức ảnh bằng một vòng tay ôm ấm áp trên giường. Và trong lúc ảnh còn ngái ngủ, tôi sẽ chầm chậm xoa lưng cho ảnh Rồi ảnh vươn vai trở mình, tôi sẽ lướt bạn tay dịu dàng của mình nhẹ nhàng xoa bóp thái dương và các huyệt đạo trên khuôn mặt của ảnh. Khi thấy ảnh thực sự thả lỏng và mỉm cười sảng khoái, tôi sẽ hôn nhẹ lên trán ảnh và nói khẽ "anh thích ăn gì sáng nay?"

Tôi là dân làm nhà hàng mờ, tôi có cả một list món sáng kiểu Âu mà tôi có thể tự tay làm cho ảnh ăn. Opla? Omelet? Pancake? Hamburger? Club sandwich? Tuna sandwich? Spaghetti? ... Và bất cứ món gì mà chúng tôi thèm hoặc thích.

american breakfast

Sau khi ăn bữa sáng nhẹ nhàng mà phơi phới, ảnh sẽ ra khỏi nhà đi làm lúc kém mười lăm tám giờ. Tôi có khoảng bốn tiếng đồng hồ ở nhà để dọn dẹp trong ngoài, đi chợ, làm bữa trưa bổ dưỡng với toàn những món mà ảnh ưa thích.

Chiều chiều, tôi có một vài tiếng đồng hồ rảnh rang để chăm sóc bản thân mình. Đi tiệm gôi đầu, đi spa dưỡng da thư giãn, đi tập thể dục, thăm thú bà con hai họ anh chị em, đi tán dóc với bạn hiền hay có thời gian rảnh rỗi thì trang trí nhà cửa, lướt web, chơi game, nghe nhạc... cứ thế vi vu vi vu :))

Tối tối, tôi sửa soạn cho ảnh một bữa tối hoành tráng, có thịt bò, có hải sản, có nhiều món ngon vật lạ để ảnh tha hồ thưởng thức tài nghệ nấu nướng của tôi. Thỉnh thoảng, chúng tôi sẽ cùng nhau đi ăn quán để biết thêm nhiều quán ngon món lạ. Đôi khi, ảnh ham vui thì cứ tìm bạn bè nhậu nhẹt đàn hát thỏa thích. Có sao đâu, tôi sẽ lại có thời gian đi tám với bạn  bè chiến hữu của tôi. Và nếu ảnh có nhã hứng mời bạn bè đến nhà lai rai, thì báo trước là tôi có cả list món nhậu để thiết đãi bạn bè, làm cho ảnh nở lỗ mũi vì có được người bạn đường hiền thục đảm đang - là tôi đây :))

mới học món mới: ếch chiên nước mắm, ngon lắmmm :)

Đêm đêm, khỏi phải nói, toàn những cảnh hấp dẫn không thể tả nỗi :)) Tôi đã từng nói mờ, tôi đã quen chiều chuộng người ta đúng nghĩa "ở trong bếp như là con ở, ra ngoài đường như nữ hoàng và khi lên giường như là cave" :)) Cho nên, không cần phải nghi ngờ gì nữa, nhất định là tôi sẽ tiếp tục đối xử đoàng hoàng với bạn đường y như thế!

Y như thế! Nhất định mưa gió không thay đổi!! Không bao giờ thay đổi!

:))

P/S: nhờ vào comment của một bạn, tôi muốn nói thêm: Dĩ nhiên để sống được với nhau dài lâu, thì điều kiện đầu tiên để tôi say sưa làm bà nội trợ là ảnh cũng phải trân trọng, yêu thương, say mê tôi. Có vô số những điều mà người ta có thể cùng làm, cùng chia sẻ, cùng gánh vác cho nhau nếu đã thật lòng muốn nắm tay nhau, làm bạn đường của nhau. Và chúng tôi nhất định phải chiều chuộng nhau theo đúng cái kiểu cổ điển mà người ta thường hay nói: Để có cuộc hôn nhân hạnh phúc thì sau khi tìm được người hợp với mình, cả vợ lẫn chồng phải có trách nhiệm duy trì và vun vén cho hôn nhân của mình!! :))

2 nhận xét:

  1. "Chính lối sống ôm đồm, tham gánh vác của bạn đã làm mất thói quen chia sẻ trách nhiệm trong người đàn ông của bạn. Chồng bạn không phải là đứa bé để cần một người chị, hay một bà mẹ chu toàn. Anh ta cần được là người đàn ông đúng nghĩa."

    "Gia đình bạn từ lâu đã tiềm ẩn nguy cơ đổ vỡ, và nhiều khả năng, nguyên nhân chính là ở bạn."

    "Bạn ôm đồm quá, chu toàn quá, nên chồng bạn đã thành nếp, không phải lo toan gánh vác gì. Và rõ ràng anh ta không thích như vậy."

    "Có lẽ anh ta thấy mình không có vai trò gì đáng kể. Ở nhà anh ta luôn căng thẳng, mâu thuẫn với bạn. Chỉ khi ra ngoài xã hội, trong quan hệ công việc, quan hệ xóm giềng, chồng bạn mới cảm thấy cân bằng."

    "Hai người phải có sự phân công lại trách nhiệm, trên tinh thần yêu thương, và tôn trọng lẫn nhau. Nhớ rằng chồng bạn là người đàn ông. Bạn yêu thương chồng thôi chưa đủ. Cần quý trọng chồng với tư cách là người đàn ông, trụ cột trong nhà. Và yêu cầu anh ấy xứng đáng với điều ấy."

    Trả lờiXóa

cám ơn bạn đã ghé qua blog này.
sự hiện diện của bạn (ở đây) là niềm vinh hạnh cho (MX) tôi ;))

Xem thêm:

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...