Thứ Hai, 9 tháng 9, 2013

Con gái

Tự nhiên dạo gần đây, càng lúc em càng nghe thấy nhiều chuyện "vô sinh" với "hiếm muộn" quá đâm ra mủi lòng. 

Em chưa hề nói anh biết, em đã từng khao khát có một đứa con gái. Em đã từng cười mỉm khi nghĩ rằng con gái em sẽ giống y khuôn ba nó, từ mắt, mũi, miệng cho tới đôi bàn tay thon dài. Trong lòng em vui sướng khi nghĩ con gái em sẽ thừa hưởng cả trí thông minh, ham học hỏi và lòng nhân hậu của ba mẹ nó ;).

Nhưng giấc mơ nhỏ nhoi đó đã quá xa xưa rồi. Vì em chờ mãi nó hổng thành sự thật. Đành đi khám hiếm muộn. Về, em hầu như chẳng bao giờ đả động tới cái kết quả xét nghiệm, chỉ vì chồng em hông thích. Ảnh hổng tin. Thậm chí ảnh còn ác cảm với cái bệnh viện phụ sản nữa.

Sau, có cô N. là trưởng khoa sản bệnh viện VH quen thân với mẹ em nên nhận lời khám chữa miễn phí cho hai đứa. Cứ cách ngày là em tới nhà cổ, hồi hộp chạy xe lên một cái dốc cao, ngồi ở sofa đợi cổ trên lầu đi xuống, mỉm cười mở cửa phòng khám cho em. Em vẫn nhớ như in cái phòng khám của cổ hiện đại ơi là hiện đại, nằm ngay tầng trệt của căn nhà rộng như cái biệt thự. Trong khi cổ đi một vòng khởi động máy móc, em lóng ngóng cởi hết quần ra, xỏ vô cái váy thùng thình, leo lên bàn khám, gác hai cái chân lên cao, banh hết cỡ. Mắt em thì ngó lên trần nhà, môi cắn chặt, tay bấu thành giường, trong khi tai cứ nghe tiếng loảng xoảng của mấy cái dụng cụ kim loại làm em ê cả răng buốt cả óc, lần nào cũng như lần nấy.

Canh dùm hai ba kỳ hổng có kết quả gì, cổ nói em thôi mình tiến hành bơm tinh trùng vô tử cung (IUI). Bữa đó ở phòng khám tại gia, cổ bơm cho hai người một lúc. Chị kia được bơm trước, chỉ gào thét đau đớn dữ lắm. Còn em, nghĩ công cổ làm cho mình hổng lấy tiền nên em đâu có dám la tiếng nào, em im thin xanh mặt nín thở chịu đau. Tới ngày hẹn, quay lại tái khám cô N. cười nói với em người ta đậu (thai) rồi, còn em hổng có đậu. Buồn. Nhưng em hông có nản. Cô N. nói thôi lần sau, con chịu khó tốn tiền, mình vô bệnh viện bơm cho nó chắc. Lại thêm một tháng canh canh khám khám. Rồi đóng tiền đi làm IUI. Bữa đó ở khoa sản bệnh viện VH có tới mười mấy cặp làm IUI một lượt. Hỏi ra, mười cặp đó hết tám cặp có anh chồng làm nghề liên quan tới máy tính với công nghệ thông tin. Em thêm một lần cắn răng im thin xanh mặt nín thở chịu đau. Hổng biết là trong mười mấy cặp đó có ai may mắn đậu hôn chứ em thì cũng rớt luôn vòng này.

Đúng ra thì cô N. cũng có nói trường hợp hai đứa em chẳng có gì nghiêm trọng, hổng cần phải lo lắng nhiều. Cứ thoải mái đầu óc, ăn uống bổ dưỡng thì sẽ sớm có con thôi. Nhưng nếu hai đứa nóng lòng muốn có thì cô chuyển sang làm một phương pháp khác tốn kém hơn nữa. Dự trù đâu vài chục triệu. Mẹ em nghe xong buồn hiu nói hai đứa nghĩ kỹ rồi làm. Em với ảnh cũng hổng có gì là lo lắng nên thôi cứ để tự nhiên và lạc quan chờ đợi. Giờ có lúc nghĩ lại, em thấy mình dở ẹt. Hồi đó cứ ỷ mình trẻ khỏe nên coi nhẹ chuyện con cái. Toàn nghĩ cho người ta nên hổng hề áp lực hay thúc ép gì ai.

Miết rồi em cũng quên bẵng cái cảm giác mong, thèm, muốn...

Giờ mà nói ra điều này thiệt mắc cười, có lúc em đã chủ quan nghĩ, nếu có một đứa con gái, ba của con gái em sẽ chẳng thể nói dứt bỏ hôn nhân của mình dễ dàng. Hoặc ít ra thì đứa con gái bé bỏng đó nó sẽ là một chỗ dựa/động lực sống cho em trong lúc khó khăn, phải hôn anh?

Giờ mà nói ra điều này thiệt mắc cười, em bây giờ lại ham có con gái nữa rồi. Có con gái sẽ rất tuyệt mà ;).

Em sẽ nuôi nó khôn lớn, dạy cho nó biết điều hay lẽ phải... và học lại từ nó vô số những điều nho nhỏ để yêu cuộc sống này hơn.

Em sẽ chăm nó bằng tất cả tình yêu của em. Dĩ nhiên rồi phải hôn anh? Vì bản tính em, anh rành quá mà, khi yêu ai, em sẽ yêu rất nhiều và yêu hết lòng :p

Em sẽ chịu khó chăm chút làm điệu cho nó. Nào cột tóc đuôi gà, nào cột hai sừng và sáng tạo muôn kiểu thắt bím cho nó. Nhớ hồi xưa, trưa nào đi học nhỏ Thỏ cũng xách cây lược và mấy cọng thun qua cho em cột tóc thắt bím. Giờ có nhỏ Kachi, đầu có mấy cọng tóc à, cô Ba cũng bày đặt thắt bím cho nó hoài :p
 
Em ham có một đứa con gái lúc nào cũng líu lo với em, quấn quýt em, thương em như nhỏ Kachi cháu em vầy nè, thì thật tuyệt, phải hôn anh?



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

cám ơn bạn đã ghé qua blog này.
sự hiện diện của bạn (ở đây) là niềm vinh hạnh cho (MX) tôi ;))

Xem thêm:

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...