Thứ Bảy, 21 tháng 9, 2013

Cột mốc

Cái yên xe của bạn Elizabeth bị rách. Đã mấy tháng rồi. Từ một vết tét dài chừng ngón tay út, dần dà nó rách bét hơn cả gang tay. Em nói, em nhớ, em nhắc mình hoài, phải đi bọc lại yên cho bản. Bình thường, khi chưa đụng chuyện, em nhớ là có rất nhiều tiệm bọc nệm, đâu đó, xung quanh khu mình ở. Tới hồi cần, để ý hoài, chẳng thấy tiệm nào. Cũng hông thèm mở miệng hỏi ai. Thêm phần lu bu và làm biếng. Tháng ngày trì hoãn, trì hoãn. Cho tới hôm qua, mới sáng sớm, mưa lất phất, đi Chầu, em buột miệng hỏi đại anh giữ xe trong nhà thờ, ảnh chỉ chỗ cho. Cái tiệm nằm trên đường Lê Thị Riêng cũ ơi là cũ, có hai chú lớn tuổi làm kỹ ơi là kỹ...

Cuối cùng, bạn Elizabeth của em cũng có cái yên đẹp ơi là đẹp với giá rẻ ơi là rẻ ;)

Có cái yên đẹp rồi, em quyết định dắt bản đi tút lại bên trong luôn. Dù bạn ấy lúc nào cũng ở trong tình trạng rất tốt. Ai biết được, thiếu gì người dòm bề ngoài cũng rất tốt mà bên trong bủng beo hết trơn :). Cho nên dẫn bản vô hãng, tút toàn diện cho bản, tốt hết mớ bạc hông nhỏ mà em vẫn thấy vui. Tánh em là vậy, sống chết với bạn, bạn đẹp em vui, bạn khỏe em mừng à.

Nhớ hồi năm kia, em còn rảnh rang viết cho bản cái entry này. Tới năm nay, dù hổng có rảnh, em vẫn nhớ bữa nay kỷ niệm bốn năm tụi em quen nhau. Gì chớ, mấy ngày kỷ niệm, em khó quên lắm. Chỉ là, muốn nhắc hay là hổng muốn nhắc tới thôi.

happy 21/9



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

cám ơn bạn đã ghé qua blog này.
sự hiện diện của bạn (ở đây) là niềm vinh hạnh cho (MX) tôi ;))

Xem thêm:

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...