Thứ Sáu, 14 tháng 10, 2011

Cười :)

thư giãn, thư giãn, mình cùng thư giãn nha...
 
Chuyện toàn dấu nặng
i'm ok (by nokia 14.10.11)
Bộ đội được nhận nhiệm vụ đội chục hột vịt lộn vượt trạm điện. Một chục chị bộ đội cọc cạch chạy bộ, đội một chục hột vịt lộn vượt trạm điện. Đột ngột chục chị bộ đội bị một bọn lạ mặt chặn lại tại trạm điện. Bọn lạ mặt thượng gậy vụt... bụp... bụp... hột vịt lộn rụng lộp bộp, một hột vịt lộn đột ngột đập tận mặt chị bộ đội, mặt chị bộ đội sậm sịt. Chục chị bộ đội vội bịt mặt lại. Một chị bộ đội lạch bạch chạy gọi một chục cụ bộ đội hiện tại đục gạch cạnh trạm điện.
Chục cụ bộ đội hạ dụng cụ đục gạch, chạy lại định nện bọn lạ mặt một trận. Bọn lạ mặt sợ chạy bục mật, chục cụ bộ đội rượt kịp bọn lạ mặt. Bọn lạ mặt bị đập một trận: một bị toạc mặt, một bị toạc ngực, một bị xệ ruột, một bị xệ thận, một bị xệ mọi bộ phận.
Một chục chị bộ đội mặc kệ bọn lạ mặt lại rục rịch đội một chục hột vịt lộn vượt trạm. Chục cụ bộ đội hộ vệ chục chị bộ đội một đoạn lại nhặt dụng cụ lạch cạch đục gạch cạnh trạm điện. Ngại ngại, chục chị bộ đội đặt gạch, luộc vịt lộn tặng chục cụ. Chục cụ bộ đội chịu chịu, định lại xực vịt lộn, chợt bị địch động đậy dội đạn... Đạn lạc, chục cụ bộ đội gục tại trận.
Một chuyện thật tội nghiệp!

Thơ toàn dấu huyền
Mình phiền lòng, mình cùn, mình “làm càn”
Mình bèn “cầm đồ” nào vòng vàng, bàn là...
Và rồi mình vùi đầu vào bài cào, vào bàn đề
Mình còn khề khà, lề mề cùng bàn đèn
Rồi dần dần nhà mình đầy người vào... đòi tiền.

Nàng nhà mình thì thầm cùng mình rằng:
“Từ ngày nào mình là người đàng hoàng
Mình đừng cùn mà thành người nhà... thằng Bần”!
Nàng càng bàn mình càng buồn, lòng càng bàng hoàng
Và mình thề: Từ rày mình chừa bàn đèn, chừa bài cào
Còn đề thì đừng hòng mình chừa
(À, mình nhầm... Mình thề chừa đề)

Rồi mình cùng nàng vùi đầu vào làm đồng,
Rồi làm vườn, rồi trồng hành và trồng cà
Nhờ làm đồng, dần dần mình thành giàu
Mình dành tiền, cầm đồ cùng vòng vàng về nhà.
Rồi mình thì thầm cùng nàng: “Này nàng à,
Mình nhiều tiền là nhờ hồi nào nàng tài tình!"
Nàng cười: "Mình cầm tiền này rồi dùng gì thì dùng"

Nàng nhà mình là người ghiền truyền hình
Mình thầm cầm tiền đèo “truyền hình” về nhà liền
Nhìn truyền hình, nàng nhà mình trầm trồ,
Nàng đùa rằng: “Hừm, mình là người chồng vàng”!
Rồi nàng cùng mình vào giường và... cười cười hoài!

Ngoan cố

Cô giáo ra đề bài tập làm văn: Hãy tả con vật mà em yêu thích. Một học sinh viết:
- Con vật mà em yêu thích nhất là con rận...
Và học sinh này bắt đầu tả con rận, chi tiết đến từng cọng lông. Nhưng cô giáo không hài lòng vì con vật này không được đẹp, nên yêu cầu cậu học sinh tả con chó. Hôm sau cậu bé nộp bài:
- Con chó nhà em có rất nhiều lông, vì thế nó rất lắm rận. Sau đây em xin tả con rận...
Hơi bực mình, cô giáo bèn cẩn thận chọn một con vật không có rận, là con cá, và bảo cậu tả lại. Cậu bé viết:
- Con cá sống ở dưới nước nên nó không có lông, nhưng nó có rất nhiều vảy. Nếu nó sống trên cạn thì chắc hẳn nó phải có nhiều lông. Mà nhiều lông thì sẽ có rận. Sau đây em xin tả con rận...
Hoàn toàn không hài lòng, cô giáo đưa ra yêu cầu chót: Hãy tả bạn gái ngồi cạnh em. Cô chắc mẩm cậu bé không thể nào gán cho cô bạn xinh xắn kia là có rận cho được. Cuối cùng cô nhận được bài làm:
- Bạn gái ngồi cạnh em rất xinh xắn và sạch sẽ, bạn có mái tóc bóng mượt, cho nên bạn không có con rận nào. Tuy nhiên, em vẫn xin tả con rận...



(sưu tầm từ Internet)

Note: 
ơn Chúa, mai mình lại được vi vu ;))

4 nhận xét:

  1. Xuân giỏi thật đấy, thơ dấu huyền thật hay

    Trả lờiXóa
  2. em sưu tầm online thôi chị ;) chúc chị vui!

    Trả lờiXóa
  3. Mình vừa lang thang lạc vào đây thấy mấy câu chuyện này vui vui, cho mình xin mang về bên mình chưng nhé.

    Chúc Xuân mãi xuân của đất trời
    Luôn nở hoa cười ở khắp nơi
    Xuân, hạ, thu đông đều đẹp cả
    Cuộc sống tươi vui với mọi người...

    Trầm Hương Thơ

    Trả lờiXóa

cám ơn bạn đã ghé qua blog này.
sự hiện diện của bạn (ở đây) là niềm vinh hạnh cho (MX) tôi ;))

Xem thêm:

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...