Thứ Tư, 21 tháng 9, 2011

Làm mai & lãnh nợ

Người ta nói ở đời có bốn cái ngu: làm mai, lãnh nợ, cầm... Hồi đó tới giờ, tôi đọc cái câu này đều khoái đảo ngược lại hai cái vế sau, cho nên thôi, hông tiện kể ra đây :)).

Tối nay trời mưa gió bão bùng, buồn tình nhớ chuyện làm mai zí lãnh nợ của mình.

Nói chuyện làm mai, mới bữa kia qua quận 4 chở nhỏ bạn đi ăn chè. Hai đứa kể chuyện xưa chuyện nay hết cả một buổi tối. Hai đứa kể khổ đã rồi kể sướng, kể chuyện khóc đã rồi kể chuyện cười. Khóc lung linh và cười rung rinh cả một góc quán của người ta. Tôi thì nhớ chuyện này mang máng thôi, nhưng nhỏ bạn thì nói nó nhớ như in zậy. Nhỏ nói chứ X nhớ hôn, hồi em làm thu ngân ở bar Mái Lá đó, cách đây chục năm rồi, ngày nào ổng cũng kiên trì đợi em tới 2-3g sáng để đưa em dzìa, tìm đủ cách để cua em. Lúc đó có anh dziệt kiều kia để ý em nữa, qua nhà thưa chuyện với ba má em rồi luôn, chỉ đợi em gật đầu đồng ý là đưa em về xứ lạ rồi. Em cứ suy nghĩ mông lung phân vân chọn lựa. Em đi hỏi ý X, X toàn nói tốt cho ổng. X còn nói ổng hiền lành, giỏi giang, có chí khí nữa. X khen ổng một tay vừa học vừa làm nuôi mẹ già zí hai đứa em nhỏ... Rồi hai đứa mình còn đi cafe rù rì to nhỏ, cuối cùng nhất chí: thà mình lấy chồng nghèo mà biết lo làm ăn, vợ chồng đồng lòng, mai này có ngày vinh quy bái tổ mấy hồi... còn anh dziệt kiều kia, dòm ảnh bảnh bao thiệt nhưng mà ảnh ở xa quá, mình chưa biết gia cảnh ảnh ra làm sao, có đoàng hoàng hông?  Cuối cùng, rồi em cũng nhắm mắt đưa chân. Ai có dè đâu, lựa cho dữ rốt cuộc cũng trao duyên nhằm tướng cướp!!

Hàhà, nói hông phải khoe chứ tôi có mấy đứa bạn dễ thương lắm. Bạn này hơi bị giang hồ nhưng có máu tiếu lâm zí lạc quan y như tôi zậy. Hai đứa tôi đều phá sản như nhau nhưng xáp vô kể chuyện đời thì cười đau cái quai hàm. Tôi nghe nhắc lại chuyện này cũng gật gù hỏi: zậy ý là bi giờ đổ thừa lỗi tại tôi mọi đàng chứ gì? Bạn cười hắc hắc nói tại số chị em mình số con rệp thôi chứ trách ai bi giờ X ơi... Nghĩ cùng mắc cười, hồi xưa tôi thân với chàng chồng lắm, từ sau khi hai bạn nên duyên và.. lục đục, tôi thân với nàng vợ hơn :))

Nói chuyện lãnh nợ. Cách đây mới hơn tháng, tôi lại đi làm chuyện ruồi bu. Nghe bạn hiền nài nỉ ỉ ôi rồi cầm lòng hổng đặng, tôi đi kiếm quý nhân viết giấy mượn nợ. "Tôi tên là CHMX, sinh ngày... tại... địa chỉ thường trú... có nhận của cô.... số tiền là.... tôi cam kết... ". Viết xong, bước mấy bước ra tới nhà thờ Huyện Sĩ ngồi khóc, có ai thấu hôn?? ... Là bởi vì là trong lúc tôi ngồi viết giấy nhận nợ, cái cô quý nhân đó ngồi kế bên dòm tôi từ đầu tới chân. Xong rồi cái cổ khen tôi dạo này con đẹp ra nhiều đó X!? Tôi cười. Cổ nói cô nói thiệt, không phải đẹp bình thường mà đẹp-vẻ-đẹp-chín-muồi đó con!! Héhé, có người khen tôi thiệt lòng kia kìa, vậy mờ y như rằng lúc đáng cười thì tôi lại hay khóc. Cô quý nhân này rất khó tánh và kỹ lưỡng, chắc chắn cổ hông có khen nịnh tôi đâu. Ở đời chỉ có con nợ đi nịnh chủ nợ chứ ai đời chủ nợ lại đi nịnh con nợ. Cổ đã biết tôi từ lúc nhỏ cho tới lớn, từ lúc tôi lơ ngơ bước vào đời cho tới tận hôm nay, lúc nào cổ cũng tin tưởng và nể nang tôi. Chỉ cần một tiếng nói của tôi, cô sẵn sàng giao cả gia tài của cô cho tôi, tôi trả nợ hằng tháng cô còn gửi cho tôi quà khuyến mãi mờ...

Thôi thì, nghe lời bạn: có than van hoài cũng chẳng được gì...
Thôi thì, tự nhủ với mình như lời Chúa dạy: ngày mai cứ để ngày mai lo...


Note:  
1. Viết cho qua một ngày rất dài dòng và lạc lõng.
2. Quánh dấu thêm một cái là mới hồi chiều này, đã xi-nhan quẹo qua nhà thờ rồi còn ráng bị một thằng chạy xe y chang như cái thằng hôm bữa giật dây chuyền để tặng người yêu dzậy, nó hun một phát vô đít chàng Attila của tôi, làm hai đứa tôi chúi nhủi rồi ngã cái rầm. Lúc đó, hông thấy tức nhưng tự nhiên thấy buồn rã rượi. Chàng đã bị trầy trụa một bên hông, còn tôi thì giờ này tay chân giở hết lên.
3. Bữa nay sẽ đi ngủ sớm.

2 nhận xét:

cám ơn bạn đã ghé qua blog này.
sự hiện diện của bạn (ở đây) là niềm vinh hạnh cho (MX) tôi ;))

Xem thêm:

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...