Thứ Ba, 20 tháng 9, 2011

Vì sao em giận?

Tôi cũng hay thiệt, nén cơn giận cũng được mấy chục ngày rồi. Mà tính cho đúng cho đủ thì cũng được mấy trăm ngày rồi chứ ít gì. Tôi đã giận trong bụng ghê lắm, chỉ muốn lật bài ngửa, phá banh một lần cho hôi rùm, thúi hoắc thôi... nhưng giờ nghĩ lại, tôi tự khen mình cũng giỏi nhịn vô cùng. Nhịn không phải là nhục, mà nhịn vì thấy chán cái bản mặt của họ quá. Vậy cho nên, nhịn mà không thèm làm cái gì cho hao mòn sinh lực của mình. Cái cách tốt nhất để cho mình không bị "bad stress", để cho mình bỏ qua giận dữ và lòng thù hận, đó là quên họ đi, không nhìn đến mặt không nhắc đến tên họ nữa. Tôi làm được rồi đó, cho tới tối qua có người họ nhắc, làm tôi lại muốn giận...

Tôi chỉ nghĩ đến đại cuộc và nỗi lòng của những người làm cha làm mẹ mà bỏ qua mọi chuyện thôi. Ai có tai thì nghe!! 



Thư viết trước lúc đi xa...
(trích note cũ 28.09.2010)

Ta sống không nổi mấy ngày nữa đâu. Ta không ngờ lại bị phán tử hình, nhưng đã đến bước đó thì kháng cáo lên trên cũng chẳng có kết quả gì. Ta đây, cả cuộc đời làm vợ, đã cống hiến rất nhiều công trạng lớn nhỏ, đã phạm không ít sai lầm ngu ngốc. Trước đây đã từng lo rằng có ngày sẽ chết trong tay chủ nợ hoặc tình địch, không ngờ cuối cùng lại bị chết trong tay người của mình…Thế nhưng, ta đã nghĩ ra, những sự việc mà ta tham dự và biết được quá nhiều, nếu ta không chết sẽ có rất nhiều kẻ ăn không ngon ngủ không yên. Không giết ta, hậu hoạn lớn vô cùng, ta chết sẽ có lợi cho bọn chúng…Vì vậy có mấy câu muốn nói rõ trước khi đi xa.

Nói ta càm ràm, hời hợt, đanh đá, bản chất lì lợm, khó cải tạo!? Ta không phủ nhận điều đó. Nhưng điều ta muốn nói là, điều đó đáng trách ta nhưng cũng không đáng trách ta, tất nhiên trách nhiệm của ta là lớn hơn. Bất kể là ai nếu đặt vào vị trí của ta đều sẽ càm ràm như vậy, thậm chí còn nhiều hơn. Có một số chuyện, ta không đanh đá thì người khác cũng sẽ đanh đá. Nói MX ta đây bản chất lì lợm, khó cải tạo, ta mà có bản chất thế à? Ai chẳng biết đàn bà hiện nay nếu không lì lợm lăn xả thì có nước mà ăn mày? Loại đàn bà giống như ta, trong cả nước nếu không nói là mấy triệu thì chí ít cũng phải tới mấy chục vạn người. Chỉ bêu xấu rồi giết một mình MX này, thì giải quyết được cái gì???
.........
(lúc viết cái bài này, tôi vừa giận, vừa cười mủm mỉm mà viết... giờ ngẫm lại cũng thấy mắc cười, post lại để tự mình vuốt giận cho mình thôi)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

cám ơn bạn đã ghé qua blog này.
sự hiện diện của bạn (ở đây) là niềm vinh hạnh cho (MX) tôi ;))

Xem thêm:

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...