- Sinh nhật dzui dzẻ nha cưng! muốn mua quà gì nói đi chị X mua cho!!
L trả lời tỉnh bơ làm chị X hơi bị choáng:
- Mua cho L bộ đồ chơi Lego đi chị X!
Chị X cười ngất:
- Hehé... giỡn hả cưng? già đầu rồi còn chơi Lego.
L tỉnh queo à:
- Đâu có, L thích thiệt mà...L khoái chơi đồ Lego xịn giống hồi đó chị X tặng L đó... chứ không có chơi đồ Lego TQ nha
Mèn ơi, thôi đi L ơi... hồi xưa ấy đã qua còn đâu... L làm chị X nghĩ ngợi nhớ nhung mà buồn trong bụng nên chị X cũng làm mặt buồn:
- Chị X hỏi là hỏi cưng cho xôm zậy thôi, chứ chị X đâu có còn là đại gia nữa đâu L, chị X bi-giờ-khổ-lắm-L-ơi!
Hehé, chị X cố tình nhấn cái câu cuối dài ơi là dài chắc L hiểu mờ, nên L cười cười nói: zậy chị X mua cái gì cũng được.
Sinh nhật L bên quận 7 thiệt hoành tráng, đông đủ, dzui dzẻ, có ba có mẹ có anh có chị, có đồ ăn phủ phê. Chị X thấy rõ ràng bữa đó L dzui lắm, chứ vẻ mặt hông có buồn buồn như mấy tháng nay. Dzui là được rồi, há L há!? Có điều là tới cái cảnh L ngồi một chỗ không có đi chào bàn mà tiền lì xì tới tấp bay vô túi L làm chị X ngồi xếp re, hổng dám nhúc nhích động đậy tay chân gì hết, mắt còn giả bộ ngó lơ chỗ khác. Lát gần sắp dzìa, hai chị em ngồi nhâm nhi bánh ice-cream, chị X thấy áy náy với L nên lại bỏ nhỏ:
- Ngoài Lego xịn, mày thích cái gì khác nữa, rẻ rẻ thôi, nói chị X nghe coi!
L cười cười nheo hai con mắt:
- Cái gì cũng được chị X ơi.
Chị X lại làm mặt buồn, lại giở bài ca con cá ra:
- Dạo này chị X mất khả năng chi trả rồi L, chị X khổ lắm L, chị X phá sản thiệt sự rồi L, cho nên chỉ có thể mua cho cưng cái quà gì chừng vài chục ngàn thôi àh L.
Nói xong, hổng biết L hiểu hôn mà tự nhiên hai chị em cười hả hả. Rồi L àh một tiếng:
- Mua cho L máy chơi game Sudoku đi.
Chị X cảnh giác liền:
- Rẻ hông mà mua?? Mấy trăm ngàn tiền đâu mà mua?? Vài chục mới mua à?? Ủa, mà có máy đó nữa hả? Sao chị không biết ta?
L cười hắc hắc, nói L không biết giá, nhưng nếu rẻ thì chị X mua, còn không thì thôi, không có bắt buộc... Mà nói về Sudoku thì có một dạo, cả hai chị em cùng ghiền, nên chị X nhất trí: được rồi, để mai chị X nghiên cứu vụ đó cho...
Vậy là sáng thứ hai, chị X vô google kiếm một phát ra liền. Qua bữa sau, chị X không ngại lặn lội đường xa gió bụi đi rinh cái máy dzìa làm quà cho L với lời nhắn gửi sến thấy ghê luôn: quà này không thể tính bằng giá trị vật chất nhưng là cả tấm lòng yêu thương của chị X để ở trong đó đó nha L :))
Bởi vì cách đây nửa tiếng, L mới nhắn tin cám ơn chị X, cái máy hay lắm... Cho nên chị X thấy dzui trong bụng gì đâu á... Hêhê...
nguyên cái máy thú vị như vầy, giá chỉ bằng một tô phở trong hẻm nhà mình :)) |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
cám ơn bạn đã ghé qua blog này.
sự hiện diện của bạn (ở đây) là niềm vinh hạnh cho (MX) tôi ;))