Không có ánh đèn. Không có tiếng nhạc. Không có một ý nào hay ho mới mẻ ở trong đầu tôi hết. Chỉ có những cái gối nằm im lìm quan sát tôi qua ánh sáng của màn hình laptop. Chỉ có tiếng bàn phím lách cách khe khẽ. Chỉ có tiếng quạt máy chạy rì rì cho tôi bớt ngột ngạt. Chỉ có tiếng gió thổi tung màn của sổ...
Và có tiếng thở nhè nhẹ của tôi hắt ra trong đêm tối.
Lặng lẽ và buồn tênh.
"Chúa ơi, nếu Chúa không muốn chúc phúc cho tình yêu của con... thì xin Chúa cứ chúc phúc cho tình yêu của những người khác, những người mà con thương yêu..."
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
cám ơn bạn đã ghé qua blog này.
sự hiện diện của bạn (ở đây) là niềm vinh hạnh cho (MX) tôi ;))