Chủ Nhật, 9 tháng 10, 2011

Nếu như yêu

Em không biết
tự bao giờ,
em đã quen
những ngày một mình
và mòn mỏi...!?

Em không biết...
tự bao giờ,
đã không còn ai quan tâm em sâu sắc
đã không còn ai lắng nghe em líu lo
đã không còn ai cùng ăn với em những bữa tối vui vẻ
đã không còn ai có mặt cạnh em trong những bữa cơm gia đình ấm áp
đã không còn ai cùng em la cà quán xá
đã không còn ai chở em đi xem ciné
đã không còn ai dắt em đi vi vu trong những ngày nghỉ...

Em đã ước
em thật sự đã ước...
Có một ngày
em lại thấy
có người mang cho em cảm giác gần gũi, yêu thương
có người cười đùa với em khi em pha cho một ly nước mát
có người cám ơn em khi em dịu dàng giúp thư giãn giữa bộn bề áp lực
có người cùng xem phim bộ hoặc nghe với em một vài bản nhạc trước khi ngủ
có người đưa cánh tay ra khi em nằm xuống bên cạnh...

Em đã mơ
em thật sự đã mơ...
Mai này
sẽ có người
lại vỗ về em
lại siết eo em
lại nói nhỏ em nghe những vui buồn
lại đầu ấp tay gối với em
lại sưởi ấm em những đêm giá lạnh
lại nắm tay em ngủ,
và mơ cùng em những giấc mơ dài...

Đêm này,
gió lạnh lắm
em lại ngồi bó gối, một mình, giữa đêm sâu.

Không-biết-phải-nghĩ-gì?-làm-gì?-nói-gì-đây?

Anh à,
nếu như yêu,
nhất định anh sẽ không để lạc mất em!!
nhất định đừng để em đi lạc mất!!

Nha!?

*Yêu là để anh được tự do.
Yêu là cầu mong cho anh được toại nguyện.
Yêu là đứng từ xa nhìn thấy anh sống hạnh phúc
...
(trích lời thoại một bộ phim)

P/S: Xuân, đừng khóc!

2 nhận xét:

cám ơn bạn đã ghé qua blog này.
sự hiện diện của bạn (ở đây) là niềm vinh hạnh cho (MX) tôi ;))

Xem thêm:

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...