Hồi sáng này, đúng ra là tôi long thể bất an... nhưng mà buộc phải đi khám sức khỏe để bổ sung hồ sơ lao động cho mấy ảnh. Mắc cười. Khám tổng quát mà như khám cấp tốc dzậy. Dzô bác sĩ rờ rờ có mấy cái là xong rồi. Ngoài cột chiều cao, cân nặng có ghi số còn lại mấy cái cột kia toàn ghi "bt". Bạn T. nhắn tin hỏi thăm, tôi tả lại cho bản nghen. Bản nhắn lại kêu "chời đất!! toàn là "bó tay" kg hả???" nghe hết hồn... Hổng phải, "bt" có nghĩa là "bình thường" à nha bạn... hehe...
2.
Dạo này buổi chiều nhà tôi như cái chợ chồm hổm. Chỉ có hai đứa con nít lăng xăng lít xít và thêm ba tôi bệnh ngồi một chỗ nên tính khí thất thường nữa... đâm ra chiều dzìa cái nhà nó chật chội, đông đúc, ồn ào lắm :)). Bé Kachi gần 10 tháng tuổi, em Hiển hơn 3 tuổi rồi, hai đứa hiếu động cực kỳ. Thêm nữa, nhóc Hiển càng lớn càng khôn mà lanh, lý sự đủ thứ, chưa kể là còn phá mà lì dã man nữa :)). Nhiều khi thấy mắc cười, em Hiển nói chuyện như ông già dzậy, trong khi ba tôi giờ hay giận dỗi như con nít dzậy. Cho nên ở nhà tôi, hễ chiều chiều tối tối là hay nghe điệp khúc này nè :)). Mẹ em Hiển thì: "chời ơi, con quấy vừa vừa thôi... chắc mai mốt mẹ gửi con vô viện dưỡng lão quá Hiển ơi". Cạnh đó là má tôi lèm bèm ba tôi "... ông lạng quạng tôi gửi ông vô nhà trẻ bây giờ đó, ông tin hôn??" ...hehe...
Hiển |
3.
Bữa sáng thứ bảy đẹp trời, ở nhà thờ Huyện Sĩ, bạn Attila của tôi trở chứng. Bạn im thin thít à, khều hoài cũng hổng thèm nhút nhít cục cựa. Đành nhờ chú xe ôm đẩy hai đứa ra SYM ở ngã 6 Phù Đổng. Mấy ảnh khám tới lui rồi phán phải thay con i.c, bugi, nắp chụp bugi nữa, tổng cộng hơn 500k. Tôi buồn hiu gọi điện em dâu cầm tiền ra trả mà lòng đau như cắt. Chưa hết nha, mấy ảnh còn nói bạc đạn sắp bị bể hết, kêu thay, đâu chừng 700k nữa. Haizzz... chắc mấy ảnh cũng thấy tôi xanh máu mặt rồi nên hẹn thứ bảy tuần sau ra cũng được. Buồn mà lọng cọng quá chừng nghen... Đúng là mình đã nghèo còn hay gặp cái eo nữa...
Tưởng là dzậy, nhưng mà, rốt cuộc... bữa thứ bảy này, lòng lại đau như cắt, tôi cầm đủ tiền lủi thủi dắt bạn Attila đi... Ở SYM Trần Hưng Đạo, mấy anh ở đây quen nên thăm khám cho bạn ấy kỹ lắm... Rồi tai tôi lùng bùng khi nghe ảnh phán rằng: bạc đạn có bị gì đâu em, bình thường mà, hổng cần thay... Nghe mà mừng mừng tủi tủi... Mừng vì khỏi tốn tiền nữa... Mà tủi vì hận mấy ảnh ở Ngã 6 ghê... Thấy tôi phận đàn bà thân cô thế cô nên bày vẽ xử của tôi hết bà nó nửa triệu bạc chứ ít ỏi gì... còn hăm xe tay ga sửa tốn bạc triệu là bình thường nữa mới ghê chứ!?
4.
Sáng trưa khuya tối, nhìn quanh một mình... đường quen không tới, tìm nhau ngại ngùng...
^^
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
cám ơn bạn đã ghé qua blog này.
sự hiện diện của bạn (ở đây) là niềm vinh hạnh cho (MX) tôi ;))