Bữa nay gặp ba anh khách rất ấn tượng. Một anh chắc mới làm cha lần đầu nên lúng túng mua đồ chơi cho con gái, gặp cái gì cũng hỏi, thấy cái gì cũng háo hức muốn mua. Con ảnh có hai tháng tuổi mà ảnh chọn toàn đồ thứ dữ: búp bê, máy tính thông minh, bộ lắp ráp mô hình... làm như nhỏ là thần đồng zậy :).
Một anh chở vợ tới mua, ngồi trên xe đậu ngoài đường, chị vợ lựa được một món lại chạy ra hỏi "cái này được không anh?", ảnh trả lời "cái gì cũng được". Chị này cũng rảnh lắm, chạy ra chạy vô hỏi anh chồng khoảng mười lần như vậy. Anh chồng cáu gắt đủ mười lần "đã nói cái nào cũng được mà hỏi hoài". Đến lần thứ mười một thì tôi mất kiên nhẫn, cười cười hỏi "chị sao zạ, ảnh đã nói chị zậy rồi sao chị hỏi hoài cho ảnh nổi cáu zạ?". Chị này toét miệng ra cười.
Một anh nữa cũng chở vợ tới mua, ngồi trên xe đậu ngoài đường mặt nhăn như khỉ. Hối. Nhăn. Hối. Chị vợ thì nhẩn nha nhẩn nhơ coi hết cái này đến cái khác. Nghĩ mà mắc cười. Nhớ lại mà khâm phục chị kia khách quen có đứa con gái ba tuổi mặt mày sáng sủa đáng yêu lắm, nhưng bé bị tự kỷ. Lần nào đến mua đồ chơi, anh cũng ẳm con trên tay đứng coi chị lựa đồ. Chị lựa lâu, bé ngọ nguậy, khóc la là anh dỗ dành "Ty đợi chút xíu thôi, mẹ mua đồ chơi rồi tối về cha chơi với Ty nha". Ảnh cao lớn, điển trai, ăn mặc bụi bặm, ảnh xưng cha gọi Ty nghe thương đứt ruột.
Bữa nào rảnh viết một entry phán đoán tình trạng hôn nhân của các cặp đôi đi mua đồ chơi cho con :D.
Chiều mưa tầm tã, Út ở bên Úc gọi điện thoại nhờ làm dùm công chuyện, rồi bỏ nhỏ Út có gửi quà cho con nữa đó. Đóng cửa định đi mà ngán ngẩm đường ngập nước trong Thanh Đa nên ở nhà. Chú Hiển bị tống về nhà nội, má nuôi bà đẻ, hai vợ chồng thằng Nam đi ăn tiệc, hai cô cháu tôi ở nhà quấn quýt cười giỡn nguyên buổi tối.
Anh B. lại gọi điện rủ đi cafe. Lại từ chối. Ai biểu anh gọi trễ quá làm chi, làm như em là siêu nhân vậy, gọi cái có mặt liền ;)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
cám ơn bạn đã ghé qua blog này.
sự hiện diện của bạn (ở đây) là niềm vinh hạnh cho (MX) tôi ;))