Buổi trưa Kachi ngủ dậy làm mặt tội nghiệp nài nỉ "cô ba chở Chi đi siêu thị cho mát đi cô ba!". Vậy là đi. Hai cô cháu kéo cái xe đi vòng vòng không biết mua gì. Sực nhớ mình định bụng làm món Đậu hủ tứ xuyên bữa giờ rồi nên mua một mớ đậu hủ, thịt xay về làm. Mua thêm một mớ đồ linh tính, tới lúc ra quầy tính tiền dòm lại mới thấy toàn là đồ ăn thức uống. Đã vô tới siêu thị thì nhất định nhỏ Kachi phải ghé trạm. Chị ta hí ha hí hửng lên lầu chơi thú nhún một hơi mới về.
Chiều tranh thủ ủi mớ đồ rồi đi lễ một mình. Cả buổi tối chỉ thấy trong đầu vang dội câu này. "Phù vân, quả là phù vân. Phù vân, quả là phù vân. Tất cả chỉ là phù vân” (trích BÀI ĐỌC I (Gv 1: 2; 2: 21-23))
Tối về định chở Má đi ăn bún đậu thì nhỏ Kachi bị sốt, ói tè le. Phụ mẹ nó dọn giường thay drap mới xong dòm lại đồng hồ thấy gần chín giờ. Má đổi ý thôi đi ăn phở, hai má con lội bộ qua ngã ba BV - ĐQĐ. Phở lề đường ngon cực kỳ. Gặp hai vợ chồng anh D. nhà ở trong hẻm, bộ bốn vừa ăn vừa tám chuyện trên trời dưới đất... hết buổi tối.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
cám ơn bạn đã ghé qua blog này.
sự hiện diện của bạn (ở đây) là niềm vinh hạnh cho (MX) tôi ;))