Thứ Bảy, 3 tháng 8, 2013

Tháng 8 - ngày 3

Bão Jebi làm cả ngày bầu trời u ám, không có giọt nắng. Khách khứa lác đác. Bé Chi gọi, cười hí hí nói em muốn qua spa của em chị tắm trắng có được hôn chị? Làm bộ ngạc nhiên hỏi nó động lực to lớn nào khiến em thay đổi suy nghĩ dzữ dzậy? Bé Chi đồng nghiệp của tôi hồi xưa dù rất là teen nhưng chỉ có ba cái đam mê lớn trong đời, đó là làm việc, đọc sách và nghe nhạc Lê Cát Trọng Lý. Ngoài ba mối quan tâm đó, tất cả những thứ khác đối với nó chỉ là chuyện nhỏ. Không điệu đà, không phấn son, không chạy theo phong trào, không tin vào những gì phù phiếm bề ngoài. Đôi khi, tôi ngó thấy nó không khác gì bản sao của tôi hồi mười tám đôi mươi.

Nhưng giờ thì khác, hơn một năm không gặp, nó đã thay đổi nhiều. Bạn tôi lâu ngày gặp lại cũng nói tôi thay đổi nhiều. Tôi thấy bạn không nhiều thì ít cũng đã thay đổi, từ ngoại hình cho đến cách ăn nói. Phải rồi, đó là quy luật cuộc đời, thời gian thay đổi tất cả. Quan trọng là sự thay đổi đó như thế nào, nó nâng ta lên hay dìm ta xuống mà thôi.

Trời mưa dầm suốt buổi tối không thể ngăn tôi đi lễ nhà hài cốt lúc 7g30 tối. Tôi vẫn nhớ hôm nay giỗ bà. Tôi chưa từng gặp bà nhưng tôi biết bà lâu rồi. Vì tình cảm mà mọi người dành cho bà nên tôi rất quý bà, đơn giản vậy thôi. Đi lễ ra, trời vẫn còn mưa lất phất, cả mặt sân nhà thờ ẩm ướt, bóng loáng dưới ánh đèn. Tôi bước ra bãi xe, tự dưng muốn nhắn tin cho A., rồi lại đắn đo, tắt điện thoại, bỏ dưới yên xe, dầm mưa, chạy về nhà.

Tối nay chắc phải ngủ sớm.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

cám ơn bạn đã ghé qua blog này.
sự hiện diện của bạn (ở đây) là niềm vinh hạnh cho (MX) tôi ;))

Xem thêm:

Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...