Sáng chủ nhật đẹp trời, tôi chở nhỏ Kachi, hai cô cháu phơi phới đi nhận quà của Út. Ghé bệnh viện thăm em bé rồi thẳng tiến Thảo Cầm Viên. Đến nơi mới thấy thiên hạ ở đâu mà đông như kiến cỏ. Hỏi thăm một khách qua đường thì biết là có hội nghị gì đó dành cho con nít. Đông quá đông, đành phải năn nỉ nhỏ Chi đi dzìa :(
Nguyên một ngày nghỉ dài, chỉ có loanh quanh ở nhà, tổng vệ sinh phòng ốc, giặt ủi, ăn ngủ, chơi với cháu, đi Lễ, rồi lại về nhà... Mặc cho ở bên ngoài, cả buổi chiều cả buổi tối, trời cứ mưa rả rích rả rích...
|
điều ước ngày chủ nhật :) |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
cám ơn bạn đã ghé qua blog này.
sự hiện diện của bạn (ở đây) là niềm vinh hạnh cho (MX) tôi ;))